*Nội dung chương có chứa NHIỀU hình ảnh và chú thích. Xin lỗi vì sự bất tiện này.
Tuyết rơi một hôm rồi ngừng, thời tiết dần ấm lên. Khi nhiệt độ tăng trở lại, những dải băng đóng trên mái hiên cũng nhỏ giọt tan dần, tuyết đóng dưới chân cũng dần biến thành nước.
Người ta thường nói ngày tuyết tan là ngày lạnh nhất, Lâm Viễn Thu cảm thấy tay hắn còn đông cứng hơn hôm qua.
Cũng may Vương phu tử cho học sinh nghỉ phép hai hôm, cho nên Lâm Viễn Thu hôm nay và ngày mai không cần đến lớp. Thế là dưới sự ấm áp dễ chịu của giường đất và ổ chăn ấm hôi hổi, Lâm Viễn Thu đánh một giấc thật ngon, tới khi tự tỉnh dậy đã là cuối giờ Thìn (10h sáng kém).
Tưởng dậy giờ này đã trễ nhất rồi ai dè quay đầu lại thấy lão cha nhặt được kia còn đang say giấc nồng ngủ ngon lành.
Lâm Tam Trụ bình thường đã ít khi làm việc nặng, nói chi hôm qua đi bến tàu khiêng bao nặng như vậy đã là quá sức rồi, toàn thân rất là đau nhức.
Bởi vậy nên giờ này y chưa rời giờng nhưng Ngô thị cũng không vác chổi sang quất cho mấy cái.
Lâm Viễn Thu ngồi dậy, nhanh chóng mặc quần áo vào. Tuy Vương phu tử cho nghỉ hai ngày thật nhưng cũng cho không ít bài tập về nhà.
Đợi lát ăn sáng xong hắn phải đi làm bài nữa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT