*Nội dung chương có chứa NHIỀU hình ảnh và chú thích. Xin lỗi vì sự bất tiện này.
Sáng đầu giờ Mẹo (5 giờ), Lâm lão đầu và Ngô thị chưa tới giờ Mẽo đã tỉnh, nhìn tuyết trắng xoá bên ngoài, hai vợ chồng lão đều nghĩ chắc hôm nay Chó Con không đi học rồi.
Vì thế lão lên giường đất ngồi dựa tường, lấy cái gối hạt kiều mạch (40) lót sau lưng, cầm kéo cắt sợi thuốc lá.
Ngô thị thấy thế không nhịn được nói, “Trời còn tối thui thấy đường đâu mà cắt cho mịn được.”
Lâm lão đầu không để ý, sống mấy thập niên rồi, phòng tối hay sáng ông nhắm hai mắt lại cắt còn được nữa mà. Cắt mịn hay không cũng lo gì, dùng để đốt mà không cần để ý tròn hay méo gì.
Đối với sự bất tuân của lão già kia, Ngô thị cũng bó tay, hai người thành hôn cũng nhiều năm vậy rồi có bao giờ ông ấy nghe bà đâu.
Đồ con lừa cứng đầu, không gì trị nổi.
Ngô thị xoa xoa tay, hôm nay thật sự lạnh quá. À đúng rồi bà phải đi tìm xem ở nhà còn bông cũ không, thằng ba bán cái áo khoác mới rồi, bà nghĩ kiếm thêm bông châm vào cái áo rách của nó, nếu không thì trời lạnh như thế kia sao mà chịu nổi a.
Nghĩ đến đây, Ngô thị vội đứng dậy đi xuống chân giường đất, mở mấy cái rương ra lục lọi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT