"Có người nhà của phòng bệnh 906 không?" Một y tá đứng ở cửa gọi lớn.
Y tá thay thuốc vừa đẩy cửa ra liền lên tiếng, Văn Ngọc lập tức đứng dậy, do động tác quá nhanh nên làm rơi cả điện thoại đang đặt bên cạnh.
Văn Ngọc vừa định cúi xuống nhặt, thì trước mặt đã chìa ra một bàn tay, đưa điện thoại lại cho anh.
"Bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch, bây giờ người nhà có thể vào thăm." Trước khi rời đi, y tá còn liếc nhìn hai anh em họ mấy lần, lẩm bẩm nói hai người con trai của Lạc An Lam mà không vào showbiz thì thật đáng tiếc, còn đẹp trai hơn cả nhiều ngôi sao hiện giờ.
Văn Ngọc xoa đầu Văn Tiêu, nhìn khuôn mặt của em trai vì cả đêm không ngủ mà đã có quầng thâm, giọng nói dỗ dành có phần vụng về: “Mẹ không sao rồi.”
Văn Tiêu nghe vậy, đôi mắt cả đêm chưa khép lại khẽ ươn ướt, khẽ gật đầu: “Ừm... không sao rồi.”
Nhưng vừa dứt lời, dây thần kinh đang căng chặt trong đầu cũng buông lỏng, cậu không còn kiểm soát được nỗi sợ lúc nãy nữa, nước mắt lặng lẽ rơi xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play