Đã bảy ngày trôi qua kể từ vụ tai nạn xe của Lạc An Lam. Cuối cùng bà làm thủ tục xuất viện vào đúng ngày ba mươi Tết. Người đón bà xuất viện là Văn Thiên Hà, ông không để Văn Ngọc và Văn Tiêu phải vất vả chạy tới chạy lui trên đường.
Những năm trước, dù bận rộn nhất, vào dịp ba mươi Tết, Văn Thiên Hà cũng luôn cố gắng sắp xếp thời gian để cả nhà cùng nhau ra trung tâm thương mại, rồi sáng mồng một sẽ bắt đầu chuyến du lịch đầu năm.
Nhưng vì chuyện của Lạc An Lam, Văn Tiêu đã sớm chuẩn bị tâm lý rằng năm nay sẽ yên ổn ở nhà ăn Tết.
Cậu ôm con mèo mướp nằm trên ghế sofa, vừa đút cho nó ăn thanh pate. Con mèo mướp ăn từng miếng nhỏ, mùa đông đến là suốt ngày chỉ muốn ngủ, trông lười biếng vô cùng. Chỉ có lúc ăn là vừa lim dim đôi mắt đầy mãn nguyện vừa kêu lên vài tiếng nũng nịu.
Văn Ngọc đi tới, xoa đầu cậu: “Tiêu Tiêu, muốn đi du lịch không?”
Trước đây năm nào Tết đến cả nhà họ cũng ra ngoài du lịch, chủ yếu vì mùa đông ở thành phố Kim Hải rất lạnh. Họ thường chọn một thành phố ấm áp để nghỉ Tết. Năm nay không thể đi nữa, anh sợ Tiêu Tiêu sẽ thấy hụt hẫng.
"Không đâu." Văn Tiêu lắc đầu, “Em muốn ở nhà, không đi đâu hết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT