Sau khi uống rượu, ý thức mơ hồ, Giang Vọng Tân hoàn toàn không biết mình về phủ như thế nào. Cậu chỉ nhớ mang máng có người banh miệng cậu, đút thứ gì đó.
Quần áo như bị ướt, rồi lại được lau khô.
Đầu óc Giang Vọng Tân vẫn còn quay cuồng, nhưng trong lòng lại rất rõ ràng rằng không có nguy hiểm gì.  Cậu vẫn còn nhớ rằng huynh trưởng đã đưa cậu về nhà.
Đợi cơn choáng váng dần tan đi, Giang Vọng Tân mới hơi tỉnh táo đôi chút, cố gắng mở mắt ra. Say rượu xong khiến cậu cảm thấy miệng khô khốc, muốn tìm nước uống.
Kết quả vừa mở mắt, đập vào mắt là căn phòng tối om, yên tĩnh không một tiếng động. 
Từ trước đến nay, mỗi khi cậu cần gì, huynh trưởng đều luôn ở bên. Vậy mà lúc này, sau khi tỉnh rượu, người lẽ ra nên ở đây lại không thấy đâu. Cậu vốn đã quen với việc không thể nhìn rõ vào ban đêm, vậy nên giờ phút này, trong lòng cậu bỗng dâng lên một cơn hoảng loạn không rõ lý do.
Ngẩn người một lúc, Giang Vọng Tân thử mò mẫm sang mép giường. Đầu ngón tay cậu chạm vào lớp màn che lạnh lẽo, do dự định gõ lên tường, chợt nghe thấy ở cửa có tiếng động.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play