Nhị phu nhân mím môi thật chặt, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo, sắc mặt Thu Minh Trân tái nhợt hơn, cuống quýt nói: “Không, không phải con, con không ăn cắp, không hề...”
Nàng ta hoảng loạn định bước xuống giường, gấp gáp biện bạch: “Tổ mẫu, mẫu thân, con không ăn cắp, thật sự không hề.”
Nguyệt di nương vội ôm lấy cơ thể sắp ngã xuống đất của nàng ta, khóc lóc cầu xin: “Thái quân, Minh Trân từ nhỏ ngoan ngoãn lễ phép, sao có thể làm ra chuyện trộm cắp? Chuyện này nhất định có kẻ đứng sau giở trò, cố ý vu oan hãm hại!”
Đại phu nhân hừ lạnh một tiếng: “Vu oan hãm hại?”
Ánh mắt bà ta sắc bén, lạnh giọng hỏi Xuân Văn đang quỳ dưới đất: “Nói xem, Yên Chi Túy rơi vào tay Bội Hương từ khi nào?”
Xuân Văn run rẩy đáp: “Nô tỳ... nô tỳ không biết.”
Nàng ta quay sang nhìn nha hoàn đứng bên cạnh: “Tiểu Nhuỵ Du, ngươi thân cận với Bội Hương nhất, ngươi phát hiện nàng ta có Yên Chi Túy từ bao giờ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT