Tiết Vũ Hoa ngẩn người, quay đầu lại thì thấy một thiếu nữ đang đứng ở góc rẽ hành lang. Người đó mặc một bộ trang phục nhẹ nhàng, nhưng không thể che đi khí chất tao nhã cao quý. Khuôn mặt nhỏ nhắn to bằng bàn tay không trang điểm, lại không giấu được dung nhan xinh đẹp tuyệt trần tự nhiên của nàng. Giờ phút này nàng cứ thản nhiên đứng như vậy còn bất ngờ nở nụ cười, đôi mắt phượng kia rạng rỡ lấp lánh, như ngôi sao sáng trên bầu trời cuốn hút mê hoặc lòng người. Thấy hắn ta nhìn qua, nàng lập tức thu lại nụ cười nơi khóe môi, nhưng trong ánh mắt vẫn hiện lên vẻ tinh nghịch.
Tiết Vũ Hoa bỗng nhiên cảm thấy lòng mình rung động mạnh mẽ, một dòng cảm xúc ấm áp lạ lùng len lỏi qua nội tâm tịch mịch, khiến hắn ngây dại.
Thu Minh Ngọc nghe thấy tiếng cười kia nên quay ngoắt lại, thấy hoá ra là Thu Minh Nguyệt đang cười nhạo mình thì ả ta không khỏi giận dữ.
“Đồ tiểu tiện nhân, ngươi cười gì hả?”
Thu Minh Lan thầm kêu không ổn, quả nhiên thấy trong mắt Thu Minh Nguyệt lướt qua sự sắc lạnh, không nhanh không chậm đến gần.
“Tam tỷ vừa nói gì, muội không nghe rõ.”
Giọng nói của nàng thanh nhã dễ nghe, mang theo hương hoa lan thoang thoảng, theo bước đi uyển chuyển của nàng, tà váy như gợn sóng tầng tầng hiện ra, như một giấc mơ nhẹ nhàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play