Rời khỏi Thọ An Viện, Hương Thảo mới lên tiếng hỏi điều khiến mình băn khoăn.
“Tiểu thư, đại phu nhân vốn kiêu ngạo, Thẩm di nương lại được sủng ái. Tam tiểu thư thì ngang ngược, còn Lục tiểu thư thì thâm sâu khó lường. Hôm nay người giúp Ngũ tiểu thư, chẳng khác nào đắc tội với Đại phu nhân. Sau này…” Người ta thường nói: “Chủ thế nào, tớ thế ấy.” Thuộc hạ của Thu Minh Châu như Hương Thảo đương nhiên không hề ngu ngốc. Nàng ấy nhanh chóng đưa ra nhận định và lo lắng của mình về những gì đã xảy ra trong ngày hôm nay.
Thu Minh Châu dõi mắt nhìn theo bóng lưng của lão thái quân đang rời đi, khóe môi khẽ cong lên, bỗng cất lời: “Hương Thảo, ngươi theo ta bao lâu rồi?”
Hương Thảo khựng lại, rồi cúi đầu đáp:
“Bẩm tiểu thư, từ năm ba tuổi nô tỳ đã theo người, đến nay đã hơn mười năm rồi.”
“Mười năm à…” Đôi mắt sáng của Thu Minh Châu thoáng phủ một tầng sương trắng, nàng lẩm bẩm.
“Vậy ngươi còn nhớ rõ dáng vẻ của mẫu thân ta không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT