Thu Minh Nguyệt khẽ cười, giọng điệu nhẹ nhàng: “Ta đều biết cả.”
Nàng nhấp một ngụm trà, ánh mắt bình tĩnh, rồi chậm rãi hỏi: “Ta chỉ muốn biết, tổ mẫu có hoài nghi không?”
Thu Minh Châu trầm mặc một lát, còn Thu Minh Nhứ thì không kìm được nữa: “Ngũ tỷ, sáng nay muội đi thỉnh an tổ mẫu, trên đường đã nghe đám nha hoàn thì thầm bàn tán, bọn họ…”
“Bình tĩnh.” Thu Minh Nguyệt nhẹ giọng an ủi, sắc mặt vẫn ôn hòa như cũ.
Thu Minh Châu nhìn nàng, trong lòng có chút khó hiểu. Đến nước này rồi, vì sao nàng vẫn có thể thản nhiên uống trà, chẳng chút hoảng hốt?
“Ngũ muội, muội đã có chủ ý rồi sao?” Giọng Thu Minh Châu mang theo chút chần chừ.
Nàng ấy hiểu rất rõ con người Thu Minh Nguyệt, dù trời có sập xuống nàng vẫn bình thản như nước, mọi sự đều đã có sẵn đối sách. Không vội, không hoảng, tâm tư thâm sâu. Dù gặp phải biến cố thế nào, nàng cũng vẫn ung dung không hề gợn sóng, không vui cũng chẳng giận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT