Phượng Khuynh Ly khẽ lắc đầu, cười nói: "Chuyện lời đồn kia nàng đừng lo lắng. Mấy ngày này cứ ở trong nhà, đợi khi sóng gió qua đi rồi hẵng tính."
"Được thôi, dù sao lo toan nhiều chuyện như vậy cũng khiến ta mệt mỏi lắm rồi. Nếu chàng giải quyết giúp ta, ta càng có thời gian thoải mái. Nhưng chàng không phải vừa bị thương sao? Còn có tâm trí lo liệu việc khác à?" Ánh mắt nàng đầy ý cười nhưng không giấu được nét lo lắng.
Phượng Khuynh Ly mỉm cười: "Những việc khác ta không lo được, nhưng chuyện của nàng thì không thể bỏ qua."
Thu Minh Nguyệt chớp mắt, nghiêm túc nói: "Ta chợt nhận ra chàng đấy, mặc dù đôi khi mặt dày thật, nhưng khi cần thiết cũng có chút tác dụng."
Khóe miệng Phượng Khuynh Ly giật nhẹ, rồi bất lực mà cưng chiều cười khẽ.
"Thôi được rồi, muộn rồi, ta phải về đây, nếu lát nữa nha hoàn của nàng vào mà thấy ta, lại gây ra không ít chuyện phiền phức."
Thu Minh Nguyệt trừng mắt nhìn chàng: "Biết thế mà chàng vẫn làm liều."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play