Sắc mặt Thu Minh Dung thay đổi liên tục. Ngọc di nương bị bệnh đã mấy ngày vẫn không khỏi. Ban đầu, Tam lão gia còn thường xuyên ân cần hỏi han, thương yêu. Nhưng ngày qua ngày, ông cũng cảm thấy phiền. Hơn nữa, trong Bắc Uyển chẳng thiếu những bóng hồng, các cô gái ngày ngày vây quanh Tam lão gia. Bản thân Tam lão gia vốn đã mê đắm tửu sắc, giờ càng chìm sâu trong chốn ôn nhu không lối thoát, nào còn nhớ tới Ngọc di nương, người đã nằm trên giường bệnh nhiều ngày, sắc mặt tiều tụy, thân hình hao gầy?
Ngọc di nương mất đi sự sủng ái, cuộc sống của Thu Minh Dung cũng chẳng dễ dàng gì. Vì vậy, nàng ta phải bám chặt vào cây đại thụ Thu Minh Ngọc, ngày ngày nịnh nọt lấy lòng. Nhờ vậy, những đứa con thứ trong Tam phòng mới không dám xem thường nàng ta.
Tuy nhiên, dù nói gì thì Ngọc di nương cũng chỉ là một tiểu thiếp. Thân phận của bà ấy thậm chí còn thấp hơn cả con thứ. Theo luật pháp Đại Chiêu, con của tiểu thiếp cũng phải tôn trọng chính thất như mẹ ruột. Sống chết của một tiểu thiếp không phải vấn đề to tát. Dẫu vậy, Ngọc di nương cũng là mẹ ruột của Thu Minh Dung. Bà ấy bệnh tật triền miên, là con gái, Thu Minh Dung đáng lẽ phải ở bên cạnh chăm sóc. Vậy mà lúc này lại nhàn nhã dạo chơi bên ngoài, quả thật là bất hiếu.
Thu Minh Dung không phải kẻ ngốc, tất nhiên nghe ra ý tứ châm biếm trong lời của Thu Minh Nguyệt.
“Đa tạ Ngũ tỷ quan tâm,  Di nương của muội quả thật đã khỏe hơn nhiều.” Nàng ta trừng mắt nhìn Thu Minh Nguyệt, từng lời từng chữ nghiến răng nói.
Thu Minh Nguyệt điềm đạm trả lời: “Vậy sao? Nếu vậy, phiền Thất muội thay ta gửi lời hỏi thăm sức khỏe đến Ngọc di nương.”
“Ngũ tỷ khách sáo rồi.” Thu Minh Dung nghiến răng, gần như phải ép ra từng chữ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play