Ứng Như Uyển từng đọc không ít thoại bản dân gian, trong đó có nhắc đến một loại quỷ kỳ lạ. Chúng chỉ cần đứng yên tại chỗ, không làm gì cả, cũng có thể câu dẫn tâm phách con người. Nhưng một khi bản thể thật sự xuất hiện, chúng sẽ hút cạn tinh khí, kéo người vào nơi vạn kiếp bất phục, hủy diệt đến tận xương tủy. Giờ phút này, Hứa Phù Thanh đứng bên hồ nước nhỏ, mang đến cho nàng cảm giác y hệt như vậy.
Con cá trong tay hắn bị mổ bụng, ruột và máu tươi vấy đỏ đầu ngón tay. Mặt hồ gợn sóng, bọt nước bắn tung tóe. Hứa Phù Thanh thu lại chủy thủ, hờ hững ném con cá trở về mặt nước. Hồ nước cách phòng một khoảng khá xa, có thể trông thấy người, nhưng lại chẳng nghe được âm thanh. Chứng kiến cảnh tượng này, Ứng Như Uyển lơ đãng đến mức bị sặc nước bọt, ho khan liên tục vài tiếng, đến nỗi khuôn mặt nhỏ nhắn cũng ửng lên một tầng hồng nhạt. Tạ Ninh vội vàng rót cho nàng một chén nước:
“Dọa cô rồi à?”
Ứng Như Uyển uống cạn nước, đôi mày thanh tú khẽ nhíu lại. Đúng là có hơi bị dọa, nhưng nàng cũng hiểu rõ rằng tình cảm vốn không thể khống chế. Dù chỉ mới gặp một lần, việc nảy sinh hảo cảm cũng chẳng phải chuyện lạ. Chỉ là… người mà Tạ Ninh thích lại quá mức khó đối phó.
“Vậy cô  định làm thế nào để chiếm được hảo cảm đây?” Ứng Như Uyển cố gắng trấn định lại tâm tình, hắng giọng một cái, nhưng vô thức không dám nhìn ra ngoài cửa sổ nữa.
Nói cho cùng, nàng vẫn chỉ là một cô nương mười mấy tuổi, đối với những đề tài thế này luôn cảm thấy hứng thú. Bị hỏi đến chuyện này, Tạ Ninh bất đắc dĩ gãi gãi đầu, nhận lấy chiếc chăn trong tay nàng, đặt lại lên bàn trà, thở dài:
“Tạm thời ta cũng không biết, cô có cách gì hay không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play