Tạ Ninh kinh ngạc bật thốt lên một tiếng. Hứa Phù Thanh liếc nhìn nàng đang ngã ngồi dưới đất, ngón tay thong thả phủi đi lớp tro bụi bám trên vạt áo đỏ, tựa hồ có thể nhìn thấu nỗi lo lắng trong lòng nàng. Giọng hắn vẫn bình thản, không chút gợn sóng.
“Ngươi không cần lo lắng, nó sẽ không lấy mạng ngươi.”
Hắn hơi cúi mắt, chậm rãi nói tiếp:
“Chỉ là… nếu kẻ giết người kia đã quay lại, e rằng ngươi không sống nổi nữa, bị một đao chém ngang cổ.”
Hắn hiển nhiên đang nhắc đến cái xác vô danh nằm kia. Tạ Ninh biết rõ Hứa Phù Thanh không hề “quên” nhắc nhở nàng, hắn cố ý. Nhưng lúc này không phải lúc để so đo chuyện đó.
“Vậy tiểu phu tử có cách nào giúp ta lập tức khôi phục không?”
Ngồi chờ chết vốn không phải phong cách của nàng. Hứa Phù Thanh khẽ cười, khóe môi cong lên một cách quái dị. Hắn từ trên xà nhà nhảy xuống, lướt qua thi thể, từng bước đi đến trước mặt nàng. Cúi người xuống, hắn nhìn nàng, giọng nói vẫn dễ nghe như trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play