Edit :Ngọc Trúc
Hùng Trì Viễn nhìn tới lui chiếc vòng bạc hình gấu trúc trên cổ tay Giang Duy, mơ hồ cảm thấy như thể Giang Duy vừa thông suốt một điều gì đó. Hắn khẽ cười, tựa vào vách bồn nước, nhìn người nào đó không chút kiêng dè bơi qua bơi lại trong nước. Hắn cố gắng khống chế tầm mắt, không để nó trượt xuống những phần dưới mặt nước, chỉ chăm chú nhìn mái tóc ướt đẫm hơi nước và cánh tay loang loáng nước của Giang Duy.
Ngâm mình trong làn nước ấm giữa thời tiết giá lạnh quả là một điều sung sướng, cảm giác như mọi lỗ chân lông đều giãn nở, những chỗ đông cứng vì rét cũng dần thả lỏng, để cái lạnh rút ra ngoài. Nhưng bước ra khỏi nước lại là điều khó chịu nhất.
Giang Duy cảm thấy nếu còn ngâm tiếp thì cả người sẽ nhăn lại mất, nên cuối cùng cũng bò ra khỏi bồn nước, ngồi lên thành bồn, nhanh chóng quấn lấy mình một lớp chăn dày thấm nước. Sau đó, hắn vẫy tay với gấu trúc một cái rồi vội vã chạy vào không gian.
Bên trong không gian có nhiệt độ dễ chịu, khiến Giang Duy thở phào nhẹ nhõm. Hắn cởi bỏ lớp chăn, duỗi người một chút, lau khô những giọt nước còn vương trên da, vò rối mái tóc ướt sũng của mình. Sau đó, hắn tìm một chiếc bình ắc-quy, cắm vào ổ điện, kéo ra một chiếc máy sấy tóc, sấy khô đầu xong mới mặc lại y phục rồi bước ra ngoài.
Dừng lại ở thành bồn, Giang Duy đặt bình ắc-quy và máy sấy lên bậc thang rộng rãi, sau đó nhìn xuống bồn nước, nơi một con gấu trúc khổng lồ vẫn còn đang ngâm mình. Hắn cất giọng gọi:
“Hùng Trì Viễn, ngươi cũng nên ra rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play