Edit :Ngọc Trúc
Giang Duy nhìn con rắn xanh biếc đang quấn trên người hồ ly, ước chừng ngay cả khi cuộn tròn lại cũng không lớn bằng con chuột tre mà Hùng Trì Viễn vừa khắc ra. Vậy nên, chuyện hồ ly nói chuột tre sợ rắn e rằng không có tác dụng gì. Chẳng lẽ phải có một con rắn lớn đến mức có thể nuốt trọn chuột tre hay sao?
Không nói đến kích thước của rắn, chỉ riêng sức ăn cũng không thể nào lớn đến vậy. Khi nãy đám băng trùy dày đặc như thế, e rằng số lượng chuột tre trong đàn cũng không ít. Một con rắn có thể ăn hết được sao?
Trừ phi con rắn này cũng giống bạch lang, có khả năng khống chế số lượng lớn rắn khác. Nhưng với thời tiết hiện tại, hầu hết các loài rắn có năng lực khống chế này đều đang ngủ đông.
Giang Duy nghĩ một lúc rồi quyết định bỏ qua ý tưởng đó. Sau khi ra ngoài, e rằng con rắn này sẽ bị đóng băng thành một thanh gậy rắn mất thôi.
Vì vậy, hắn giơ tay đưa cho hồ ly một ít quần áo giữ ấm và mấy túi nước nóng, sau đó cúi đầu nhìn bản đồ trên mặt đất, nghiêm túc suy tính lại lộ trình.
Nơi này chỉ mới là vùng giáp ranh phía nam, vẫn chưa hoàn toàn vượt qua ranh giới bắc-nam ban đầu. Nếu tiếp tục đi về nam, chắc chắn sẽ có nhiều rừng trúc hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play