Tôi nghe thấy tiếng nước phá tan cửa sổ vang lên, rít gào trào lên cầu thang, thân tàu nghiêng lợi hại, Lúc Cal liều mạng chạy về phía trước tôi có cảm giác sắp trượt chân ngã mất.
Tóc bết lại dính chặt lên mặt tôi, tôi gần như không nhìn thấy cái gì, trước mắt một mảnh mơ hồ. Cẳng chân hoàn toàn không có cảm giác, tôi vẫn còn đổ mồ hôi lạnh.
“Chúng ta rất nhanh có thể lên tàu cứu nạn, anh biết tàu cứu nạn còn chưa được thả xuống hết... Emily?” Cal khó khăn thở, anh vội vàng gọi tên tôi.
“… Được.” Tầm mắt tôi không nhìn rõ, thanh âm suy yếu đến mức không nghe thấy đáp lại anh. Mặt tôi tựa sát vai anh, anh cõng tôi, liều mạng chạy.
Các nơi trên thân tàu bắt đầu vang lên kẽo kẹt, giống như trong lúc không để ý con tàu xa hoa này sẽ ầm ầm sụp đổ, mai táng tất cả chúng tôi vào trong biển sâu. Tôi cảm thấy hô hấp của mình bắt đầu chậm lại, giống như con tàu lúc này, di chứng mất máu quá nhiều làm tôi có thể chết bất cứ lúc nào.
Tôi kiên trì không ngất xỉu, nhưng cho dù mở to hai mắt, tôi cũng không nhìn rõ bất cứ thứ gì. Cơ bắp Cal buộc chặt, anh không mặc áo cứu sinh, mặt tôi dán lên cổ anh, có thể cảm nhận được mạch đập hữu lực và tiếng tim đập mạnh mẽ của anh.
Trong tình huống cả người ẩm thấp, ấm áp của anh giống như một ngọn lửa đang bùng cháy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT