“Cal, cậu có biết vì con tàu này mà chúng ta đã bỏ qua bao nhiêu tâm huyết, đây chính là RMS Titanic, nó không thể giảm tốc. Tôi cần nó để cho cả thế giới biết nó là tàu chở khách định kì lớn nhất, xa hoa nhất, hơn nữa tốc độ xếp hàng đầu, lấy nó để giảm thiểu tai tiếng và tổn thất từ Olympic.” Ismay hình như bắt đầu nhả khói, ông ta tê tê hai lần mới tiếp tục nói, “Tôi thật sự không hiểu nổi, giảm tốc không có chút lợi ích nào cho cậu, cậu mua không phải cổ phiếu của công ty Quan Đạt, mà là công ty vận tải Bạch Tinh RMS Titanic.”
Sau đó là âm thanh mở quầy rượu, cùng lúc đó Cal mở miệng, anh nói: “Ông nói rất đúng, nhưng trước khi có điện báo, tôi cũng có quyền lợi đặt ra yêu cầu, giống như ông ở nhà ăn nói chuyện với thuyền trưởng, để tàu gia tốc.”
“Tàu gia tốc đối với chúng ta có lợi, nó cũng không phải Olympic, sẽ trực tiếp đi đâm núi băng.” Ismay tức giận thấp giọng mắng, ông ta vội vàng xao động đi qua đi lại.”Cậu phát điên cái gì chứ, phải biết rằng sau khi rời tàu cậu sẽ có lễ đính hôn, tất cả mọi người biết vị hôn thê của cậu là Rose Bukater. Mà lúc này thì sao, tình nhân cũ của cậu… Cô ta thật sự là tình nhân cũ của cậu chứ? Được rồi, tôi sẽ không học theo lời nói của cô ta. Cho dù các người lúc trước có khoảng thời gian tốt đẹp bên nhau, tôi hiểu hết mấy chuyện này, tôi cũng từng có thời tuổi trẻ.”
Tôi nâng tay sờ cổ mình, vết ứ thương được chườm đã tan bớt. Chua xót nghiêng đầu, ánh mắt nhìn về phía cửa sàn tàu, một gốc cây màu xanh cản trở tầm mắt tôi. Ismay hùng hổ từ trong khoang tàu truyền đến, “Khi đó đương nhiên sẽ vì một cái cô gái xinh đẹp trằn trọc không yên, cậu yêu cô ta, chuyện này nghe qua thì vô cùng tốt. Nhưng cậu không phải mấy đứa nhỏ có tí tuổi, cậu không thể vì cô ta mà vứt bỏ hết thảy. Tôi và cha cậu là bạn tốt, làm trưởng bối của cậu, nhìn thấy cậu không chút lí trí như vậy… Aizz, thất vọng.”
“Thất vọng?” Cal không chút để ý lặp lại lời ông ta nói, anh hẳn là đang lấy rượu từ trong quầy rượu, kế tiếp chính là tiếng mở chai quen thuộc và tìm kiếm ly để đổ rượu.
“Quá thất vọng rồi, nó làm tôi từ đây về sau không dám tìm ăn bàn chuyện làm ăn nữa. Tuy nói như vậy rất liều lĩnh, nhưng lấy thân phận của cậu, cái loại cô gái gì mà tìm không thấy, cậu sao lại biến mình thành cái dáng vẻ này chứ.” Ismay bước chân hoãn lại, ông ta thành tâm thành ý hi vọng Cal có thể lãng tử hồi đầu, nhanh chóng đá văng cô gái không có lai lịch là tôi đi.
“Đó là chuyện của tôi, không cần ông liên lụy đến vấn đề chúng ta đang bàn bạc.” Cal không vui vứt luôn cái ý tốt của Ismay đi, anh đi đến bên cửa sổ sàn tàu, chặn thân ảnh Ismay. Ánh mặt trời từ trên ghế dựa của tôi chảy xuống, dũng mãnh tiến trong cửa sổ, chiếu sáng lên khuôn mặt Cal, anh cúi đầu vừa khéo có thể nhìn thấy tôi. Tôi nằm ngửa đầu, anh cúi đầu tựa bên cửa sổ, ôn nhu ý cười từ khóe miệng anh lan tỏa, so với ánh mặt trời càng làm người ta mù mắt hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play