Tôi mơ một giấc mộng, từ lúc lên tàu tôi luôn bị một cơn ác mộng đeo bám.
Biển sâu u tĩnh bị ánh mặt trời ban ngày chiếu sáng, hình thành những gợn sóng xinh đẹp, RMS Titanic vẫn bình tĩnh lướt đi trên biển. Hết thảy không tiếng động giống như trong phim, hướng nó chạy vẫn là tảng núi băng vĩ đại kia, thân tàu không có giảm tốc một chút nào cùng núi băng va chạm vào nhau, nước tràn qua, tôi nhìn thấy mình đi vào khoang tàu toàn là nước biển, lạnh như băng trầm mặc biến thành màu sắc duy nhất của nó.
Rất nhanh giấc mộng này từ đường hầm thời gian càng ngày càng rõ ràng, tôi nhìn thấy sàn tàu và cánh cửa lớn rộng mở, ngọn đèn lộng lẫy chiếu sáng trên đỉnh đầu tôi.
Bốn phía đều là người, nhưng tôi không thấy rõ khuôn mặt của họ. Thẳng đến khi thấy một người đàn ông mặc tây trang tay cầm đàn violon đi qua hỏi tôi, “Emily tiểu thư, có muốn nghe diễn tấu bài My Heart Will Go On không.”
Tôi rốt cuộc phát hiện đó là chỉ huy dàn nhạc, ông ấy cười chờ tôi đáp lại.
Đột nhiên giương mắt, người chết trên RMS Titanic đều ở trong này, bọn họ cứ như vậy nhìn tôi, phảng phất như đã chờ tôi thật lâu.
Bừng tỉnh khỏi giấc mộng, tôi kì quái nằm trên giường nhìn chằm chằm lên trên, hoa văn tinh tế trên trần làm tôi hoa mắt. Sờ sờ mặt mình, khô ráo mà bóng loáng. Từ trên giường ngồi dậy, chân trần mặc áo ngủ đi ra ngoài. Cal trực tiếp nằm ở trên sô pha dài ngủ, tôi có thể nghe thấy rõ tiếng hít thở mệt mỏi của anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT