Ngày mười ba RMS Titanic vẫn đi theo con đường hàng hải dọc theo Đại Tây Dương đi về phía trước, tuy Cal thoạt nhìn hay động kinh tới mức tôi không thể lí giải, nhưng anh nói tàu sẽ giảm tốc độ tôi vẫn tin tưởng được. Cái người tim đen này không nhất thiết phải hố tôi (lừa đảo), dù sao chúng tôi đều ở trên một con tàu, nếu tàu không có giảm tốc như vậy dựa vào bảng thông báo trên sàn tàu, lời nói dối của anh nhất định sẽ bị vạch trần.
Tôi ăn xong điểm tâm tôi uể oải chạy lên sàn tàu khoang thượng đẳng nơi nơi lắc lư, một bên thầm cầu nguyện trong lòng rằng Cal còn có chút lí trí. Bây giờ mà dám giải trừ hôn ước, đợi đến lúc rời tàu thì cả khuôn mặt anh sẽ đầy cà chua và trứng thối… Đó còn là so sánh tương đối thấp rồi, chính xác mà nói, còn chưa rời tàu thì anh cũng không cần phải đi tham gia tiệc tối trên RMS Titanic.
Anh vừa mới giới thiệu vị hôn thê cho quan lại và quyền quý trên tàu không lâu, lập tức liền thông đồng với nữ nhân không có thân phận, hơn nữa trực tiếp hủy hôn. Là “người thượng lưu” đều sẽ đi đường vòng khi gặp anh, cho dù nhiều tiền cũng không có tác dụng. Nhìn xem quý tộc trên tàu, bởi vì đá vợ của mình đi để cưới một cô gái mới mười mấy tuổi làm vợ, còn không phải xám xịt mà dẫn dắt cô vợ nhỏ đi du lịch thế giới để trốn tránh xã giao dùng ngòi bút khiển trách sao.
Trừ khi đầu óc anh bị hỏng rồi mới làm ra hành động lừa người như vậy, Rose còn chưa có cùng Jack chạy đâu, anh càng không có lí do làm chuyện điên khùng như vậy.
Trừ khi anh trực tiếp đá Rose xuống biển, sau đó giả bộ bi thương muốn chết vài tháng, tiếp đó lại cam chịu lấy một cô gái không có thân phận… Anh là thương nhân chứ không phải tội phạm giết người, tôi trực tiếp lắc đầu vứt cái kịch bản nhược trí này sang một bên, phát hiện mình rất nhàn, để sau khi xuống tàu mà chạy trốn mà đợi tới mức tóc bạc trắng.
Trên sàn tàu trời tốt lắm, tôi không có chụp mũ, dáng đứng cũng thật không ổn trọng, cùng với các vị phu nhân ở chỗ nào hoàn toàn khác nhau. Ngay cả nhân viên bưng bê và nhân viên tạp vụ cũng trực tiếp bỏ qua tôi, làm tôi sinh ra vẻ mặt người lạ chớ tới gần.
Một thân ảnh quen thuộc vội vã chạy lại chỗ tôi, ông ấy mặc tây trang, đầu đội mũ dạ, tay trái cầm bút, tay phải còn cầm một quyển vở ghi chép.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT