Thời gian sau bữa trà chiều trôi qua rất ôn hòa, hơn sáu giờ bầu trời Đại Tây Dương đắm chìm trong ánh sáng màu vàng, nước biển bị ánh sáng cuối ngày này nhuộm đẫm. Độ ấm duy trì ở nhiệt độ mười một mười hai độ, con tàu còn chưa đi vào vùng hàn đới, cho nên sẽ không có chuyện nhiệt độ đột ngột giảm mạnh.
Tôi lại tận mắt nhìn thấy Cal thay đổi quần áo đi dự tiệc, anh tập mãi thành thói quen có người hầu giúp đỡ mặc quần áo. Lovejoy giúp anh mặc áo khoác đen vào, vạt áo khoác dài tới đầu gối, anh đứng ở trước gương, mặt không biểu cảm tùy ý người làm bận rộn.
Hơn nữa tôi phát hiện anh rất soi mói mấy cái khuy áo, người giúp việc chọn lựa khuy áo rồi hỏi anh từng cái một có vừa lòng hay không. Lúc lão Lovejoy mặc áo khoác cho anh, sẽ thuận tay cầm đồng hồ nhìn thời gian. Cal tự mình cầm lấy cái nơ cổ màu trắng, mái tóc màu đen được chải chuốt cẩn thận ra sau gáy, không để một sợi nào tùy ý tán loạn.
Sau đó anh xoay người đối diện tôi, cà vạt trắng, áo vest trắng, áo sơmi trắng quần đen, áo khoác đen, như một doanh nhân trong giới thượng lưu nước Anh thời kì cuối xuất hiện ở trước mắt tôi.
Tôi đặt cốc trà tiêu thực lên trên mặt bàn, nhớ tới lúc vừa rồi ăn canh thịt bồ câu kia, lâu rồi chưa ăn mấy thứ nước thịt làm dạ dày bắt đầu kháng nghị. Tôi cho rằng sau bữa trà chiều sẽ không xuất hiện thức ăn, kết quả Cal tự tiện giúp tôi sửa đổi thực đơn.
“Anh sẽ cho người an bài bữa tối cho em, đợi uống một chút rượu ở bữa tiệc, anh sẽ ra ngoài một chút rồi nhanh chóng trở về.” Cal theo thói quen vuốt chiếc nhẫn của mình, cái nhẫn kia rộng rãi màu vàng tươi sáng, đá quý màu đen được khảm vào trong nhẫn xua tan đi chút tục khí của nó.
Còn muốn ăn? Tôi ngăn lại xúc động muốn từ chối, một ngày bốn bữa, bữa bữa đều là thịt cá, tôi kỳ thực không có thói quen ăn no đủ mà không có trình tự cảm nhận ẩm thực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT