3

Người từ dưới nước thoát lên ngày càng nhiều, tất cả đều quỳ trước cửa cầu xin nhân viên có chút lòng thương xót. Nhưng không còn âm thanh nào phát ra từ loa phát thanh nữa.

“Ch ết ti ệt!”

Tôi không còn đặt hy vọng ở đây nữa, liền kéo Tần Thanh chạy vào bên trong công viên.

May mắn thay, chúng tôi nhanh chóng tìm thấy một cửa hàng boutique.

Cùng chúng tôi chạy vào trốn còn có khoảng hơn mười người sống sót khác.

Để ngăn lũ ký sinh trùng xông vào, chúng tôi khóa chặt cửa kính từ bên trong.

Sau khi xác định đã tạm thời an toàn, tất cả chúng tôi đều thở phào nhẹ nhõm. Nhưng nhanh chóng, sự căng thẳng lại siết chặt trong lòng chúng tôi.

Bên ngoài, rất nhiều người vừa thoát khỏi nước đang đuổi theo những người chưa xuống nước.

Họ đuổi kịp rồi giống như ma cà rồng, c:ắn đ:ứt mạ:ch m:áu của người khác.

Những người đó tận hưởng m::áu của người khác chảy vào c ổ họ ng, trên mặt tràn đầy vẻ thỏa mãn. Cho đến khi h út cạ(n má u của người khác, biến họ thành những cái xá.c khô đen thui.

Tôi cảm thấy lạnh sống lưng, buột miệng chửi thề:

“Mẹ kiếp, rốt cuộc đây là loại qu ái v ật gì vậy?”

Tần Thanh sợ đến bật khóc, nấp sau lưng tôi run rẩy, níu chặt áo tôi:

“Chị, trước đây khi xem thời sự, em nhớ có nói đến chuyện mẫu th í nghi ệm của một phòng t hí nghi ệm ở một nước lớn bị rò rỉ sang nước mình. Chị nói xem có phải là cái đó không...?”

Tôi im lặng suy nghĩ một lúc, bực bội rút điện thoại ra gọi lại số đã nhắn tin cho mình.

Vẫn là số không tồn tại.

Mang theo chút hy vọng mong manh, tôi gửi một tin nhắn qua, nhưng chỉ nhận được thông báo lỗi thao tác.

Kh—ốn n—ạn thật!

Vậy giờ là sao đây? Phải chờ số điện thoại đó chủ động liên lạc với tôi sao? Đến lúc đó… tôi và Tần Thanh có còn sống không?

Đột nhiên, một bàn tay đẫm má u đ ập m ạnh vào cửa kính.

Một người phụ nữ ma ng th ai quỳ trước cửa khóc lóc cầu xin:

“Làm ơn, hãy mở cửa cho tôi vào với, tôi sợ lắm!”

4

Tôi biết Tần Thanh là người tốt bụng, nhìn thấy người đáng thương sẽ dễ mềm lòng. Vì vậy, tôi sớm nắm chặt tay cô bé, nói:

“Nếu bây giờ mở cửa, nhỡ những người bị ký sinh trùng t ấn c ông xông vào thì sao? Lúc đó, tất cả chúng ta sẽ ch”ết!”

Tần Thanh bị sự nghiêm túc của tôi làm cho hoảng sợ, đôi môi run rẩy một lúc nhưng cuối cùng vẫn không làm gì.

Lúc này, trong phòng có một cô gái xinh xắn bước ra, cô ta cau mày nhìn tôi chằm chằm và nói:

“Sao cô lại má u lạnh như vậy? Đó là một phụ nữ mang thai, nếu bị những con quái vật kia hú t má u thì sao?”

Nói xong, cô ta liền định mở khóa cửa, nhưng tôi nhanh chóng giữ chặt tay cô ta, lạnh lùng nói:

“Nếu cô muốn tự tìm ch..ết thì tôi không ngăn cản, nhưng đừng lôi kéo chúng tôi vào.”

Đôi mắt cô gái ướt át như thể ngay lập tức sẽ khóc. Cô ta không nhìn tôi nữa, mà chuyển ánh mắt về phía mọi người:

“Chúng ta đã gặp nhau ở đây là có duyên, làm sao có thể đứng nhìn người khác c hết mà không cứ u? Hôm nay người bị kẹt ngoài cửa là cô ấy, ngày mai có thể là chính chúng ta!”

Tôi bất lực xoa trán.

Chế t ti ệt!

Sao lại gặp phải một thánh mẫu vào thời điểm này chứ?

Người ta thường nói, ở thời loạn trước tiên phải loại bỏ mấy tên thánh mẫu trước quả không sai… , vậy tig tôi…

Chưa kịp hành động, một người đàn ông cao lớn, vạm vỡ đã bước ra. Anh ta cầm một kh ẩu sú ng đồ chơi để phòng thân và nói với cô gái:

“Như thế này đi, cô mở một khe hở nhỏ cho người phụ nữ m ang th ai vào. Tôi sẽ đứng canh bên cạnh, nếu có gì không ổn tôi sẽ bắn ngay.”

Tôi cười khẩy.

Một kh ẩu sú ng đồ chơi mà làm như AK-47 thật sự.

Tôi liếc nhìn chiếc bàn không xa.

Một c on d ao gọt trái cây cũng không đủ để xử lý hai kẻ ngu ngốc.

Tuy nhiên, may mắn là họ hành động nhanh nhẹn, người phụ nữ ma ng th ai nhanh chóng được đưa vào trong nhà.

Nhưng cô ta không hề có cảm giác an toàn sau khi thoát ch”ết, mà dán chặt vào cửa kính, nhìn chằm chằm vào cửa hàng ăn vặt đối diện.

Về sau, tôi mới biết rằng chồng và con của cô ta đang bị nh ốt trong cửa hàng đó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play