1

Làm sao một số điện thoại không có thực lại có thể gửi tin nhắn?

Và tại sao lại nói dưới nước có loại ký sinh trùng ch))ết người?

Tôi cúi xuống, nhìn chăm chú vào nước trong bể bơi.

Mặc dù trên mạng đều nói rằng nước ở các công viên nước phần lớn là được xử lý bằng chất tẩy trắng, không sạch sẽ lắm, nhưng không đến mức có ký sinh trùng chứ?

Hơn nữa, nước trong bể bơi trong vắt, tôi thậm chí không nhìn thấy một sợi tóc, chứ đừng nói đến ký sinh trùng. Nhưng... những tin nhắn đó thực sự có chút kỳ lạ.

“Chị, chị không xuống nước mà cứ đứng đây nhìn gì thế?”

Tần Thanh đã thay đồ bơi và đang háo hức muốn nhảy xuống nước, theo phản xạ tôi kéo cô bé lại.

“Ừ, trời nóng quá, chị thấy hơi bị say nắng… hay là mình về nhà trước nhé.”

Tôi rất muốn tự trấn an rằng đó chỉ là vài tin nhắn đùa cợt, nhưng sự bất an cứ như một cái g ai không ngừng đâm vào trong lòng tôi.

Tần Thanh có vẻ không vui:

“Đừng mà, em vừa thi đại học xong, muốn thư giãn một chút. Em nghe nói có một trò chơi rất kíc..h t..hích, chị nhất định sẽ thích.”

Tôi bắt đầu mất kiên nhẫn:

“Chị đã nói là về trước...”

Trong lúc chúng tôi nói chuyện, từ giữa hồ bơi vang lên tiếng hét th ảm t hiết. Tiếp theo là khu vực cầu trượt, khu vực trôi dạt... những tiếng hét vang lên liên tiếp, hết chỗ này đến chỗ khác.

“Có chuyện gì vậy?”

Rất nhiều người trên bờ đã xuống nước để xem chuyện gì đang xảy ra.

Tần Thanh cũng muốn đi, nhưng tôi đã nắm chặt cổ tay em ấy.

“Không thể đi, bên trong có thể... có thể có...”

"Ký sinh trùng gây ch”ết người" như bị phóng đại trong đầu tôi, cứ thế lớn dần lên không ngừng.

Đột nhiên, những người vừa hét lên một cách đa u đ ớn ngay trước mắt chúng tôi đã biến thành những xá..c ch ết bị h út cạ n má u. Dưới chân họ trào ra những con sâu trắng to bằng cánh tay.

Chúng dày đặc khiến người ta khiếp sợ.

Những người vừa nhảy xuống nước để xem náo nhiệt cũng nhìn thấy cảnh tượng đó, liền quay đầu bơi nhanh về phía bờ.

Nhưng đã quá muộn, những con sâu như nhìn thấy thức ăn, theo dòng nước chui vào miệng họ.

“Cứu tôi với! Cứu tôi—”

Miệng càng há to, càng nhiều sâu chui vào.

2

Cảnh tượng trước mắt làm d a đầ u tôi tê dại.

Những người trong nước giống như những con quỷ đuối nước, ra sức bơi về phía bờ.

Trên bờ thì hỗn loạn, mọi người vừa la hét vừa chạy trốn.

Tôi không kịp nghĩ ngợi gì, nắm lấy tay Tần Thanh và chạy theo dòng người về phía lối ra của công viên nước.

Nhưng lúc này, cổng đã bị đóng chặt, thậm chí còn được giăng lưới điện.

Loa phát thanh vang lên giọng nói lạnh lùng của nhân viên:

"Do công viên nước xảy ra biến cố lớn, để không ảnh hưởng đến trật tự xã hội, chúng tôi tạm thời phong tỏa toàn bộ khu vực.

“Mong quý khách thông cảm.”

Thông báo này như dầu sôi đổ vào nước lạnh, đám đông lập tức bùng nổ.

“Thông cảm cái gì! Mở cửa ra!”

“Nếu không mở cửa, chúng tôi sẽ xông ra!”

Có hơn chục người đàn ông nhanh nhẹn đã trèo lên hàng rào, nhưng đều bị điện giật ngã xuống.

Không một ai thoát.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play