Từ Nguyên Trạch đứng hình, thân thể trở nên cứng đơ, hắn thật sự quên mất, không thể vì cô cháu gái này tuổi còn nhỏ mà bỏ qua năng lực của cháu ấy.
Từ Nguyên Trạch bước sang một bên: “Vậy thì… cháu xem cô ấy đi.”
Đối phó với chứng bệnh nhỏ như sốt cao, Cảnh Vân Chiêu có rất nhiều biện pháp, nhìn tình trạng của dì Đồng, cô lấy trong túi ra một viên thuốc nhỏ, thuốc vừa vào miệng đương nhiên không thể phát huy tác dụng ngay lập tức, nhưng dì đồng ngủ dậy một lúc thì sẽ đơn hơn nhiều.
Sau khi cho dì Đồng uống thuốc, Cảnh Vân Chiêu lúc này mới hỏi: "Cậu ơi, cái hung thủ kia cậu có biết thân phận của người đó không? Lần trước cháu đến một nhà hàng thì gặp anh họ ở đó đang theo dõi nghi phạm. Bà chủ nhà hàng đó hình như có liên quan gì đó với nhà họ Lý."
Nhậm Tinh Nguyệt nói rằng hung thủ kia cực kỳ đẹp trai, và rất có thể đó chính là người đàn ông tên Ngạn Bằng mà Thạch Nghi Kiều đã gặp hôm đó.
"Mấy ngày trước cậu có nói chuyện với Thẩm Hoằng. Chủ nhà hàng đó là Nguyễn Hiếu Hà. Cô ta là con gái nuôi của Lý Văn Bá và Lâm Phượng. Nếu ba cháu không ở bên Tiêm Lan, thì hắn có thể sẽ cưới Nguyễn Hiếu Hà. Nói đơn giản một chút là Lý gia mấy chục năm trước đã giúp ba cháu tìm thanh mai trúc mã, con dâu nuôi từ bé. Chẳng qua là ba cháu phản kháng, cô ta tồn tại một cách một cách gượng gạo bị người ta chê cười, sau đó thì biến mất vô tung vô ảnh. Cậu cũng không nghĩ đến cô ta tránh ở nơi đó, yên lặng mở một nhà hàng. Còn đứa con trai kia của cô ta. Không phải là con ruột, bá của Nguyễn Ngạn Bằng là một người đàn ông bị bệnh tâm thần di truyền, mẹ là một kẻ ngốc. Hai người đều đã qua đời."
Cảnh Vân Chiêu có chút kinh ngạc, không ngờ ba mình lại có thanh mai trúc mã.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play