Lý Thư Uyển không thể tin được Cảnh Vân Chiêu sẽ không khách khí như vậy. Biết rõ mẹ con bọn họ đã đợi sẵn ở cửa mà còn không cho họ cơ hội gặp mặt, còn để bọn họ phải đợi một ngày lãng phí.
"Mẹ! Con nhỏ hoang dã đó! Cô ta, cô ta thực sự ... đối xử với con như vậy?
Thạch Nghi Kiều nói xong thì khó rống lên.
Một ngày tuy không dài nhưng đối với cô là cực hình, giờ khuôn mặt đã biến dạng hoàn toàn, trên móng tay còn xuất hiện những vết đỏ tươi, trên mặt còn có cảm giác đau rát. Thật không dễ dàng chút nào. Vất vả mới kiên trì được lâu như vậy, không nghĩ tới là công dã tràng, sớm biết như vậy chi bằng để ông ngoại mời một y sư đến xem.
"Kiều Kiều đừng khóc ..." Lý Thư Uyển vội vàng sờ đầu con gái, trong mắt lộ ra vẻ tàn nhẫn: "Con tiện nhân đó còn dám giở trò với chúng ta! Kiều Kiều, chúng ta đi về. Trong nhà hẳn là có một số dược liệu ngăn ngứa. Quay đầu về bắt ông cậu phế vật kia của con đích thân mang cô ta tới đây."
Lúc Cảnh Vân Chiêu cự tuyệt về nhà. Lý Văn Bá chỉ không cao hứng một chút, chỉ cho là tính tình nó nóng nảy. Không thể không quan tâm tới Lý Thiên Dật cho nên ông ta kiên nhẫn chờ. Nhưng lúc này đây cô ta công khai đối nghịch với bọn họ, cho dù hai mẹ con bọn họ có thể nhẫn nhưng Lý Văn Bá thì chưa chắc.
Thạch Nghi Kiều rất ủy khuất, nghe vậy thì vội vàng gật đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play