Cảnh Vân Chiêu ánh mắt lóe lên, cô không ngốc ở đây quá lâu, lập tức rời đi. Trước khi đi, Cảnh Vân Chiêu lại nói: "Cậu à, chỗ này gần đây cậu thêm người bảo vệ đi. Võ công của Nguyễn Ngạn Bằng chỉ sợ không yếu. Nếu thật sự ở trong bóng tối rình rập chúng ta thì hắn sẽ biết chỗ này. Với chị họ và dì Đồng đều gặp nguy hiểm."
Chính cậu cả tính kế giết chết đứa con trai kia của Lý Văn Bá, mối thù này Lý Văn Bá làm sao có thể dễ dàng bỏ qua.
Dù sao Từ Dục trước kia đã quá phế rồi, Lý Văn Bá có thể không quan tâm, nhưng một khi biết Thẩm Hoằng là con trai của cậu cả, hắn nhất định sẽ không chịu đựng được.
Sau khi Cảnh Vân Chiêu đi ra khỏi tiểu khu. Cô cố tình đi một quãng đường dài nhất, và thay vì gọi xe, cô đi bộ vào một con hẻm nhỏ dân cư thưa thớt. Cô đi tới đi lui đến tận nữa đêm.
Cô khá nhạy bén, nếu có người cố ý theo dõi cô sẽ nhận ra được. Đối với người biết võ thì khó khăn hơn một chút. Cho nên cô cố gắng tập trung tinh thần, cảm giác mọi động tĩnh xung quanh.
Tiếng bước chân vừa nhẹ vừa nặng, thỉnh thoảng có vài người qua lạ, nhưng mà màn đêm càng lúc càng tối, lại càng trở nên yên tĩnh lạ thường, thậm chí yên tĩnh đến mức khiến người ta tê cả da đầu.
Nhĩ lực của cô không tầm thường, trước kia rất ít khi ra ngoài càng không nghĩ nhiều như vậy. Cho nên thường bỏ qua một số chuyện, nhưng ngay khoảnh khắc này, Cảnh Vân Chiêu tĩnh tâm lại, không bao lâu sau quả nhiên cảm giác xung quanh có một hơi thở quỷ dị.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play