Đàm Hi nhìn chằm chằm Hạng Cẩn, ánh mắt hung hăng, cố gắng tìm một chút ngờ vực hoặc xuất thần không tín nhiệm trong mắt cô ta, nhưng mà…lại không có.
Không chỉ có như vậy, sau khi nghe được lời nói của Đàm Hi, Hạng Cẩn nhướng mày, chọc ngón tay mảnh khảnh vào eo Bạch Du An, liên tiếng hờn dỗi: "Anh sao, nếu anh có thể làm được chuyện như vậy, em ngược lại phải nhìn anh bằng con mắt khác a."
“Là thật!” Đàm Hi vội vàng la lên, nhưng vừa nói ra lời này, cô ta liền biết mình đã thua.
Thua bởi người phụ nữ trước mặt.
Hạng Cần này điềm đạm bình tĩnh, không giống như cô, cả người đều đã luống cuống, hoảng loạn không biết phải làm sao, bởi vì trong ký ức của cô, Bạch Du An là của cô, dù sao cũng chỉ có thể là của cô. Tuy rằng lúc trước nhìn thấy Bạch Du An ở cùng nha đầu đó, nhưng hai người không thân cận với nhau cho lắm, trông hơi kỳ lạ. Mà Phạm Lợi Cần ở đó nên cô không có cảm giác gì nhiều, nhưng hiện tại thì khác.
Cô thấp hèn bước vào cửa, chân thành muốn cầu xin hòa giải, nhưng lúc này, xuất hiện một người được gọi là bạn gái chân chính của người ta.
“Cô đang nói đến tôi sao?” Cảnh Vân Chiêu theo sau đi ra: “Chị Cẩn, e là chỉ có người có lòng dạ bẩn thỉu mới cảm thấy nam nữ đi cùng nhau là cái loại quan hệ đó, đúng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play