Lời trêu chọc của Cảnh Vân Chiêu khiến Bạch Du An và Hạng Cẩn muốn tìm một cái lỗ để chui vào, dở khóc dở cười. Bọn học đều là người từng trải lại bị một tiểu nha đầu làm cho đỏ mặt tía tai.
Cảnh Phàm bên cạnh nở nụ cười xán lạn, Hạng Cẩn cũng không phải nữ nhân ngượng ngùng e thẹn, một lúc sau bắt đầu đùa giỡn với Cảnh Vân Chiêu, trong phòng tràn ngập tiếng cười.
Về phần nhà họ Đàm rời khỏi căn nhà, thất thần, mặt xám như tro bước lên xe taxi, bên trong âm khí nặng nề, sắc mặt ba người họ Đàm đều không đẹp chút nào.
Ông Đàm âm dương quái khí nói: “Ngươi nói ngươi ra cửa cũng không biết trang điểm một chút, nếu ta là Bạch Du An, cũng sẽ chọn cái người Hạng Cẩn kia cũng không chọn ngươi."
Đàm Hi ngay lập tức ủy khuất vô cùng.
Hôm nay cô đã cố gắng chải chuốt lắm rồi, thậm chí còn mua một bộ trang điểm mới, quần áo và nước hoa. Sợ gặp con nhỏ kia lại chê cô một thân thấp kém. Nhưng cô cũng đâu còn trẻ, trang điểm thế nào cũng không thể như con gái 20 được, cô có biện pháp gì?
Bà Đàm cũng cả giận: "Hi Nhi a, con xem con tạo cái nghiệt gì? Bạch Du An nam nhân tốt như vậy sao lúc trước con không biết giữ. Nếu lúc đó con giữ được người, bây giờ không phải là hào môn phu nhân sao. Đến lúc đó muốn mua gì cũng được. Bây giờ thì thôi rồi, bị cái cô Hạng Cẩn đó giành trước một bước, nhìn người phụ nữ đó đi, chẳng trẻ đẹp hơn con bao nhiêu mà chiếm được đại tiện nghi, nhớ tới mẹ còn phải phát hỏa đây."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play