Mặc dù Đàm Hi đã làm sai nhưng ông Đàm cảm thấy chẳng có gì.
Thời đại ngày nay, nữ nhân ai mà không qua lại vài người rồi mới lấy chồng, hắn không phải là ông già cũ kỹ, căn bản đâu cần để ý nhiều vậy.
Hơn nữa, con gái hắn, dành trọng tình cảm cho mối tình đầu là Bạch Du An, cho dù nữa đường đi theo Phạm Lợi Cần, nhưng tính tới tính lui cũng chỉ có hai người đàn ông, so với vậy nữ nhân bên ngoài sạch sẽ hơn nhiều, đúng không?
Là ba mẹ đương nhiên xem con cái họ tất cả là tốt nhất.
"Du An, Hi Nhi của chúng ta từ lúc đại học đã theo con. Vì con mà học cũng không tốt, thậm chí sau này kết hôn vì chiếu cố con cũng không ra ngoài đi làm, dẫn đến một chút kinh nghiệm làm việc cũng không có. Hiện tại có muốn tìm một công việc kiếm cơm ăn cũng không thể. Ở Bắc Kinh mức độ cạnh tranh lớn thế nào con hiểu rõ hơn ba mẹ chứ, Hi Nhi làm sai, nhưng con người đâu phải là thánh hiền, ai mà chẳng có lúc phạm sai lầm? Có phải hay không? Mẹ và ba nghĩ kỹ rồi, con cứ ở cùng Hi Nhi sẽ thấy Hi Nhi rất tốt, con yên tâm, chúng ta sẽ không làm hại con đâu. Bảo đảm khi con bé vào cửa, hầu hạ ba mẹ chồng tuyệt đối không nói hai lời. Còn hai đứa con sinh đôi trước kia đều là của Phạm gia, cùng con đâu có quan hệ gì đâu, con cứ xem như không tồn tại. Nếu về sau con bé phạm sai lầm, con đánh mắng thế nào cũng được, chúng ta cũng không xen vào, con nói như thế có được hay không?" Bà Đàm tận tình khuyên bảo, hận không thể moi hết tim gian ra cho Bạch Du An nhìn rõ ràng.
Lời này, nửa thật nửa giả.
Cặp song sinh là con của Phạm gia, cả Đàm Hi mẹ nó đây còn không được gặp chứ nói gì đến ông bà ngoại này. Nên đương nhiên sẽ không liên quan gì đến Bạch Du An.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT