Sau khi dạy thêm xong, Ân Cố ghé qua siêu thị, mua hai túi lớn đầy đồ ăn vặt mà bạn trai cậu thích, rồi đạp xe về nhà.
Vừa tra chìa khóa mở cửa, cậu đã thấy Dư Thành Địch đứng ngay cửa, trông như đang đợi ai đó.
"Thành Địch, em đứng đây làm gì—"
"Suỵt!" Dư Thành Địch vội vàng ra hiệu im lặng, che miệng Ân Cố lại, hạ giọng thì thầm, ánh mắt không giấu nổi vẻ lo lắng hướng về phía phòng ngủ. "Anh Cố, anh Tùng hình như bị cảm rồi, bây giờ đang ngủ."
"Cảm á?" Ân Cố ngớ người. Sáng nay cậu ra ngoài còn thấy cậu ấy khỏe mạnh bình thường, sao đột nhiên lại bị cảm?
"Em cũng không biết nữa. Trưa em về thì anh ấy vẫn ổn." Dư Thành Địch sốt ruột vò đầu bứt tai. "Chắc lúc giảng bài cho em, anh ấy quên đóng cửa sổ ban công nên gió lùa vào? Nhưng bây giờ trời nóng thế này mà... Anh ấy nói đau đầu sau khi giảng hai tiếng rồi đi ngủ luôn. Em muốn đi mua thuốc nhưng anh ấy không cho ra ngoài..."
"Bây giờ đã bao lâu rồi?" Ân Cố hít sâu, cố nhịn không đưa tay bóp trán, đồng thời bày tỏ lòng thương cảm sâu sắc với bạn trai mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT