Sự hưng phấn và kích thích trong quá trình đó thực sự không thể diễn tả bằng lời.
Đến khi Dư Thành Tùng hoàn toàn tỉnh táo, Ân Cố đã ra ngoài súc miệng, sau đó quay lại với một gói khăn ướt trên tay, hỏi cậu:
“Cậu muốn rửa hay lau?”
Dư Thành Tùng nằm bẹp trên giường, cổ họng khô khốc, nghe vậy thì ho nhẹ một tiếng.
Cảm giác như bị điện giật trong đầu, cậu hoàn toàn không nhớ nổi mình có hét lên lúc nãy hay không…
Cảm giác đó là gì nhỉ?
Chết tiệt, không quên nổi…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play