Dư Thành Tùng nhìn đến mức mắt sắp co giật. Càng nhìn, cậu càng tức. Cuối cùng, cậu liếc thêm một cái, ném luôn nắm cơm xuống bàn, đứng dậy, nhìn thẳng vào Ân Cố rồi lạnh giọng:
“Tôi ăn xong rồi.”
"Hả?" Ân Cố thoáng sững sờ, tay vẫn cầm nắm cơm, không biết có nên tiếp tục ăn hay không.
"Tôi đi làm bài tập." Dư Thành Tùng nhíu mày.
"Hửm?" Ân Cố vẫn chưa phản ứng kịp.
"Cả nhà cậu." Dư Thành Tùng nheo mắt.
Ân Cố bật cười thành tiếng: “Sao tự nhiên lại chửi tôi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT