Phượng Tê Ngô hé môi mỏng, từng chữ từng chữ lạnh lùng thốt ra.
Giọng hắn đột nhiên trở nên băng lãnh, vẻ mặt không gợn sóng, nhưng trong đôi mắt sâu thẳm lại cuộn trào sát khí, điên cuồng đến mức khiến người ta rét lạnh thấu xương.
Nghe hắn chế giễu, khuôn mặt nhỏ nhắn của Ôn Nhiễm Nhan lập tức nóng bừng, tựa như cánh phù dung vừa nhuộm sắc, diễm lệ đến mức khiến người ta muốn hái xuống cất giữ.
“Không có… Chỉ là xe ngựa bỗng dưng xóc nảy, thiếp không kịp giữ vững thăng bằng, liền…” Dường như không nhận ra sát ý ẩn hiện trong mắt Phượng Tê Ngô, nàng chỉ khẽ cúi đầu, vẻ thẹn thùng ngập trong đôi mắt hạnh long lanh ánh nước.
Ngón tay lạnh lẽo của Phượng Tê Ngô chậm rãi miết trên cằm nàng, chỉ hơi dùng sức một chút, trên làn da trắng ngọc đã hằn lên vệt đỏ, tựa hồ chỉ cần siết thêm nữa, nàng sẽ lập tức vỡ vụn thành từng mảnh.
“Thật sao?” Hắn lại nhìn nàng, trong lòng dâng lên một cảm giác kỳ lạ.
Giờ khắc này, dáng vẻ nàng quả thực mong manh đáng thương, đôi mắt rưng rưng nước, thân mình khẽ run rẩy, nhưng hắn lại lờ mờ thoáng thấy trong đáy mắt nàng có một tia bình tĩnh cùng đùa cợt, chỉ là chợt lóe lên rồi biến mất, khiến hắn thật sự hoài nghi đó chỉ là ảo giác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT