Trằn trọc cả đêm cuối cùng, tôi vẫn quyết định đi gặp anh sếp Giang Trì của mình lần cuối. 

Vừa lên xe của Giang Trì, tôi nhìn vào những ngón tay thon dài và trắng trẻo của anh mà có chút tiếc nuối nghĩ “có lẽ đây sẽ là lần cuối Giang Trì lái chiếc Ferrari bằng một tay trong đời nhỉ”.

Khi chiếc xe dừng trước một tòa nhà khác, Giang Trì cũng lên tiếng:

- Những lời hôm qua em nói còn được tính không?

Mấy lời hôm qua sao?

Tối qua đã ăn gì thậm chí tôi còn quên mất rồi. 

Say một hồi suy nghĩ, tôi thử hỏi:

- Sếp ơi, anh đưa em theo nhé? 

Thấy tôi vẫn nhớ được mấy lời đó, Giang Trì đặt một tay lên vô lăng rồi nhìn về một tòa nhà và nói:

- Anh đã hứa với ba, nếu việc kinh doanh thất bại thì phải về nhà thừa kế gia sản. 

Bất ngờ chưa…hóa ra sếp cũ của tôi lại là thiếu gia thứ thiệt. 

Giang Trì nói tiếp:

- Nhưng khi về nhà, tôi đã phát hiện ba anh lại có thêm một đứa con riêng và ông ấy còn định giao gia sản cho nó nữa. 

Cảm giác ghen tị của tôi lập tức biến mất.

Xem ra làm con nhà giàu cũng không phải chuyện dễ dàng gì.

Có lẽ ánh mắt thương hại của tôi đã làm tổn thương Giang Trì, nên anh lập tức vào thẳng vấn đề: ( truyện trên app t.y.t )

- Anh đã nghĩ kỹ rồi, cách của em thật sự rất khả thi nên là…chúng ta hãy kết hôn đi!

- Có một cô vợ giỏi giang, anh sẽ có nhiều cơ hội thắng hơn. 

Cái quái gì đây?

Ai dạy anh cách cướp gia sản như vậy hả Giang Trì?

May mà nhà họ Giang không theo chế độ con trưởng thừa kế, nếu không thì chắc chắn Giang Trì sẽ tính chuyện sinh con với tôi ngay lập tức!- Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T

Tôi xoa thái dương rồi cố gắng giải thích với anh:

- Sếp ơi, gia sản không phải cứ thế mà cướp lại được, anh cần phải để ba mình thấy được năng lực của anh.

Vừa nói xong tôi liền cảm thấy hối hận rồi. 

Tôi quên mất rằng Giang Trì vừa mới khiến một công ty phá sản. 

Thế là tôi vội chuyển chủ đề:

- Hơn nữa, em vẫn có thể tiếp tục làm việc cho anh mà sao anh lại tính đến chuyện kết hôn thế? 

Định để tôi làm việc không công à?

Kết hôn rồi thì không cần phát lương nữa!

Nhận ra điểm này, tôi liền nhìn Giang Trì với ánh mắt có phần lạnh lẽo. 

Quả nhiên đúng là tư bản hút máu người. 

Ba năm qua, hóa ra tôi đã lầm!

Nếu không kết hôn thì tôi vẫn có thể lấy lương, rồi kết hôn rồi thì chỉ có thể làm việc không công thôi. 

Tôi có phải là con ngốc đâu?

Như thể nhìn thấu được tâm tư của tôi, Giang Trì giải thích:

- Làm nhân viên của anh lương một tháng có 3 vạn, còn nếu em làm vợ thì lương tháng sẽ là năm mươi vạn, em tự chọn đi…anh tôn trọng quyết định của em.

Làm người thì không thể tham lam. 

Vậy là tôi mỉm cười rạng rỡ rồi gọi anh:

- Hí hí…Chồng ơi! 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play