Quý Nguyên thở phào nhẹ nhõm, như trút bỏ được tảng đá nặng trong lòng. Cái lưỡi gươm Damocles vẫn lơ lửng trên đầu cậu suốt bao năm nay, giờ lại được Ôn Từ dễ dàng gạt bỏ như vậy. Cậu cảm thấy vô cùng bàng hoàng.

Trước đây tại sao cậu không nghĩ ra cách này chứ?

Nói làm là làm.

Ánh mắt Quý Nguyên sáng rực, cậu ấy lấy điện thoại ra. Thấy Lâm Qua vẫn đang lạnh lùng nhìn mình, Quý Nguyên mím môi, căng thẳng xoay lưng lại, tìm một người bạn trong danh bạ và nhờ lấy số liên lạc của Kỳ Ngôn Thanh.

Lâm Qua nhìn hành động của Quý Nguyên, im lặng một lúc. Anh ta thật sự muốn biết cái phòng tập nhảy này có ma lực gì. Rõ ràng mới hôm qua còn ngoan ngoãn cung kính với anh ta, chẳng có chút phản kháng nào, vậy mà ở đây một thời gian lại dám coi thường anh ta?

Lâm Qua bóp trán, cảm thấy nhức đầu. Anh ta thật sự nhớ dáng vẻ ngoan ngoãn trước đây của Quý Nguyên.

“Chơi đủ chưa, Quý Nguyên? Theo tôi về nhà, ngoan ngoãn làm tình nhân của tôi đi, đừng kết giao với mấy loại bạn bè chẳng ra gì ở đây nữa.” Nói xong, Lâm Qua liếc nhìn Ôn Từ đầy hàm ý.

Bạn bè chẳng ra gì?

Hả?

Nói cậu á hả? 

Ôn Từ trợn tròn mắt kinh ngạc. Trời ạ, từ đầu đến giờ cậu chưa nói được mấy câu, vậy mà sao lại bị coi là bạn bè chẳng ra gì rồi?

Cảm giác hoang đường tràn ngập trong lòng Ôn Từ. Nhìn Quý Nguyên bị Lâm Qua thao túng tinh thần đến mức chán chường chơi điện thoại, cậu quyết định làm người tốt giúp cậu ấy thoát khỏi biển khổ.

Ôn Từ bước lên, chắn trước mặt Quý Nguyên, nhìn Lâm Qua – kẻ có vẻ ngoài sáng sủa nhưng lòng dạ đen tối – nghiêm túc nói.

“Ngài Lâm à, anh biết không? Những việc anh làm là phạm pháp đấy.”

Lâm Qua và Quý Nguyên đều sững sờ, trong không gian trống trải của phòng tập nhảy chỉ còn vang vọng mấy chữ “phạm pháp”.

“Phạm pháp?” Trán Lâm Qua hằn lên gân xanh, không thể tin hỏi lại.

Quý Nguyên hoàn hồn, lo lắng kéo vạt áo Ôn Từ.

Ôn Từ trấn an cậu bằng ánh mắt, truyền tín hiệu “Tôi xông lên trước, cậu hỗ trợ sau”, rồi quay sang Lâm Qua với ánh mắt kiên định.

“Đúng vậy. Anh và Quý Nguyên ký hợp đồng lao động, nhưng suốt ba năm qua lại không đóng bảo hiểm xã hội cho cậu ấy. Điều này vi phạm nghiêm trọng điều 38, 46, 47 và 60 của Luật Lao động. Theo luật, anh không chỉ bị phạt từ một đến ba lần số tiền vi phạm, mà còn phải bồi thường tổn thất tinh thần cho Quý Nguyên vì những hành vi sỉ nhục cậu ấy.”

Ôn Từ dừng lại một chút, nhìn Lâm Qua đang vô cùng kinh ngạc, rồi nói thêm.

“Tổng giám đốc Lâm, anh cũng không muốn để Cục Lao động biết chuyện anh không đóng bảo hiểm và còn sỉ nhục nhân viên của mình, đúng không?”

Không gian lập tức chìm vào im lặng.

Quý Nguyên đầy khâm phục nhìn Ôn Từ, trong lòng tràn ngập biết ơn, nước mắt lấp lánh trong hốc mắt, cậu ấy hơi luống cuống lau mắt. Đây là sự quan tâm và bảo vệ mà từ nhỏ đến lớn cậu ấy chưa từng được nhận, cảm giác này thật tốt.

Còn Lâm Qua bên cạnh thì há hốc mồm, anh ta không ngờ, lại có người dám nói với anh ta - người nắm quyền hiện tại của nhà họ Lâm về luật lao động?

"Cậu, cậu đe dọa tôi?"

Ôn Từ lập tức không hài lòng, sửa lại: "Đây không phải đe dọa, đây là bảo vệ quyền lợi chính đáng của người lao động."

Quý Nguyên tán thành gật đầu, A Từ vì anh xung phong lâu như vậy, chuyện hôn sự của em gái với Kỳ Ngôn Thanh cũng sắp đổ bể, giờ đến lúc cậu ấy lên chiến trường rồi.

Nghĩ rõ có thể thay em gái đi lấy chồng, Quý Nguyên lập tức có được khí thế, cậu ấy tiến lên một bước, tuy có chút căng thẳng, nhưng vẫn lấy hết can đảm nói: "Tổng giám đốc Lâm, trước đây anh nói trong hợp đồng, mỗi năm sẽ cho tôi tài nguyên đưa tôi lên hàng top, nhưng ba năm đã qua, chẳng có gì cả, bây giờ tôi yêu cầu anh thực hiện nội dung trong hợp đồng."

Lâm Qua chốc chốc tối sầm mặt mày, lần đầu tiên sinh ra cảm giác bất lực khi sự việc thoát khỏi tầm kiểm soát. Anh ta há miệng mấp máy, cuối cùng từ kẽ răng nhả ra một câu: "Được, tôi cho! Không phải muốn tài nguyên sao, webdrama cấp B kia cho cậu!"

[Webdrama? Tưởng cho ăn xin à? Hệ thống iu dấu của bé ơi, dưới quyền anh ta có kịch bản show giải trí cấp S+ phải không?]

[Đúng vậy chủ nhân!]

Hệ thống 200 ở bên cạnh mắt sáng rực nhìn Ôn Từ, không hổ là chủ nhân mà nó chọn, tuân thủ pháp luật thế này, nhìn là biết một mầm non tốt của người đi làm!

Ôn Từ không hài lòng nhíu mày: "Đường đường là một tổng giám đốc cho tình nhân tài nguyên chỉ có webdrama sao, có vẻ quá không đáng mặt rồi."

"Vậy thì khách mời của show giải trí cấp A." Lâm Qua gần như nghiến răng nói ra câu này.

Quý Nguyên đi thẳng vào vấn đề: "Tôi muốn làm khách mời của show giải trí đại tác phẩm cấp S 'Chúng Tôi Yêu Ca Múa'."

"Cậu điên rồi? Cậu có tầm cỡ gì mà dám mơ tưởng show đó, trong đó toàn là đỉnh lưu, cậu tính là cái gì!"

"Chúng Ta Yêu Ca Múa" là một show giải trí âm nhạc do các ngôi sao hàng đầu hợp tác với đài Bồ Lạc sản xuất, như công ty hạng hai như nhà họ Lâm, cũng phải nhờ vả quan hệ mới được làm một trong những nhà đầu tư của show này.

Với địa vị nhà họ Lâm, muốn nhét vào một người, e là phải tốn chút công sức.

Quý Nguyên có chút tiếc nuối nhìn Lâm Qua: "Vậy chắc ngày mai tin tức đầu trang toàn là Tổng giám đốc Lâm rồi, đến lúc đó Tổng giám đốc Lâm cũng nổi một phen, chỉ là không biết cổ phiếu công ty sẽ tăng hay giảm nữa."

Lâm Qua đầy u ám, nghiến răng nói: "Được."

Nói xong anh ta đỏ ngầu mắt nhìn về phía Ôn Từ đang thong dong uống nước bên cạnh, đây chính là người đàn ông này đã khiến Quý Nguyên - người vẫn luôn cúi đầu vâng lời anh ta có tâm phản kháng, được, anh ta nhớ kỹ rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play