Mưa rơi dày hạt, đập mạnh vào cửa kính, đèn pha lê sáng treo cao trên trần nhà, phòng tập nhảy rộng lớn hoàn toàn yên tĩnh.
"Xin lỗi, không được." Một giọng nam trong trẻo vang lên. Ôn Từ mở mắt, hơi bối rối nhìn chàng trai khí chất dịu dàng trước mặt.
Chàng trai đó thấy Ôn Từ im lặng, kiên nhẫn giải thích. "Tôi hiện giờ còn việc khác, phiền cậu tìm người khác nhé."
"À... được."
Ôn Từ vẫn chưa hiểu rõ tình hình, miệng đáp lại qua loa, cậu không hiểu sao phút trước còn đang thức đêm học kịch bản, khi mở mắt lại đã đến nơi xa lạ này.
Hơn nữa... nhìn thái độ của chàng trai trước mặt, có vẻ như cậu đang xin giúp đỡ cậu ấy?
[Đúng vậy, cậu đang xin cậu ấy giúp đỡ.] Giọng điện tử đột ngột vang lên trong đầu khiến Ôn Từ giật mình.
Ôn Từ lặng lẽ nhìn xung quanh, thấy chàng trai kia mệt mỏi nhìn điện thoại, cậu đoán giọng nói kỳ lạ này chắc chỉ mình có thể nghe thấy. Cậu run run cầm cốc nước bên cạnh, uống một ngụm, bình tĩnh lại một chút.
Có lẽ cảm thấy cách nói chuyện của mình quá lúng túng, giọng điện tử im lặng hai giây, bắt đầu chủ động giới thiệu bản thân: "Chào chủ nhân, tôi thấy cậu là một người tài năng để làm vai phụ độc ác, chỉ cần gắn kết hệ thống hoàn thành nhiệm vụ, sẽ nhận được tiền thưởng cao và đạt đến đỉnh cao cuộc đời!"
Nghe giọng điệu ngày càng hào hứng của hệ thống, Ôn Từ không hề động lòng, là một công dân chấp hành pháp luật tốt đã tải ứng dụng chống lừa đảo trên điện thoại, cậu không có cảm tình gì với loại hệ thống không điều tra lý lịch và hành động lừa đảo này. Hơn nữa... những lời này sao giống phát biểu của tổ chức đa cấp phát triển tuyến dưới thế?
[Nếu tôi không chấp nhận kết nối với cậu thì sao?] Ôn Từ thận trọng hỏi lại trong lòng.
"Xin lỗi, cậu đã chết ở thế giới nguyên bản của cậu rồi, không kết nối với tôi đây thì cậu chỉ có một kết cục duy nhất thôi - đó là chếc."
[Thật ra, ước nguyện lớn nhất đời tôi chính là kết nối được với một hệ thống để có thể được cosplay thỏa thích, cảm ơn hệ thống đã cho tôi cơ hội thực hiện ước mơ!]
Ôn Từ lập tức chọn cách cúi đầu trước cuộc sống, hệ thống cũng rất hài lòng với sự thức thời của cậu.
[Đinh - Gắn kết hệ thống thành công, bắt đầu truyền tải ký ức.]
Ba giây sau, Ôn Từ tuyệt vọng. Cậu cảm thấy mình chắc chắn đã bị thứ gì đó quấn lấy. Sao con người có thể xui xẻo đến thế này. Giây trước còn đang vất vả chuẩn bị kịch bản nam chính khó khăn lắm mới có được. Giây sau đã xuyên thành một nam thần tượng bị ghét của giới giải trí.
Nguyên chủ cũng tên là Ôn Từ, là một thành viên của nhóm nam H.S, hàng ngày thích nhất là bắt lỗi người khác và làm việc qua loa, kéo lùi cả đội. Vì thế các thành viên trong nhóm vô cùng đề phòng cậu, fan hâm mộ cũng vô cùng ghét bỏ.
Quan hệ căng thẳng như vậy, thân chủ gốc vẫn dày mặt đi xin đồng đội chỉ dạy, dù là Quý Nguyên - người có tính tình tốt nhất cũng không khỏi từ chối thẳng thừng.
Đây chính là cảnh tượng khi Ôn Từ vừa xuyên đến.
[Đinh, vì Quý Nguyên không chịu dạy cậu hát, nên cậu ôm hận trong lòng, hiện phát động nhiệm vụ vai phụ - cố ý đụng vào đồng đội Quý Nguyên một cái.]
Ôn Từ hít một hơi lạnh, nghĩ đến tình bạn đồng đội vốn đã ngàn cân treo sợi tóc, giờ sắp vỡ nát không còn mảnh vụn, trong lòng cậu không khỏi cảm thấy buồn bã, nhưng ở dưới mái nhà người ta, không thể không cúi đầu.
Đúng lúc Ôn Từ đang phân vân nên đụng từ góc độ nào để không làm tổn thương tình bạn đồng đội, cửa phòng tập nhảy bị người ta đẩy mạnh mở ra.
Hai hàng vệ sĩ áo đen ăn mặc chỉnh tề đứng ở cửa, một người đàn ông khí thế bất phàm, mày mắt lạnh lùng thong thả bước vào. Giày da chạm sàn gỗ, phát ra tiếng vang trầm.
Người đàn ông đảo mắt nhìn Ôn Từ một lượt, khẽ cười khinh một tiếng, rồi quay đầu đi, ánh mắt khóa chặt vào Quý Nguyên, không kiên nhẫn nói:
"Quý Nguyên, cậu lại đang giở trò gì vậy, bất quá chỉ là yêu cầu cậu chăm sóc A Bùi trong show giải trí một chút thôi, có cần phải giận dỗi không trả lời tin nhắn của A Bùi khiến cậu ấy mất mặt không?"
Quý Nguyên mím môi nhẹ, muốn nói gì đó nhưng lại không biết mở lời thế nào. Anh là một người trưởng thành độc lập về nhân cách, chẳng lẽ ngay cả quyền tự do không trả lời tin nhắn cũng không có sao?
Ôn Từ đứng ngẩn người tại chỗ, nhất thời không hiểu đầu đuôi, đây lại là tình huống gì?
Hệ thống đột nhiên lên cơn diễn sâu, thâm tình giải thích:
[Chú ý nhìn, mỹ nam dịu dàng trước mặt tên là Quý Nguyên, người đối diện cậu ấy tên là Lâm Qua, là anh trai kế của cậu ấy.]
[Hai người không cùng sổ hộ khẩu, nhưng Lâm Qua luôn nhìn người em trai này không vừa mắt, để sỉ nhục đối phương, Lâm Qua chọn cách để Quý Nguyên làm tình nhân của mình.]
[Chỉ là làm rồi làm, hai người nảy sinh tình cảm thật, nhưng Lâm Qua lại không muốn thừa nhận tình cảm của mình, sau khi ngược tâm ngược thân cẩu huyết một hồi thì hai người mới tu thành chính quả, happy ending suốt một đời!]
Tiếng điện tử đột ngột vang lên khiến cảm xúc buồn bã của Quý Nguyên khựng lại, cậu ấy nhìn quanh muốn xem ai đang đọc truyện ngôn tình drama, nhưng chẳng phát hiện gì, chỉ thấy Ôn Từ đang đứng ngẩn người một bên.
Quý Nguyên lập tức quay đầu đi, mắt không thấy tâm không phiền.
Có vẻ cậu ấy gần đây quá mệt mỏi, thức khuya đến nỗi có ảo giác.
Còn Ôn Từ bị phát ngôn bùng nổ của hệ thống dọa cho giật mình, văn phong cringe cringe giống hệt cách hành văn của cậu vậy! Theo lời mời của hệ thống, cậu và hệ thống cùng nhau lật giở lịch sử tình cảm của Quý Nguyên và Lâm Qua.
Còn Lâm Qua bên cạnh, khi thấy Quý Nguyên và Ôn Từ trao đổi ánh mắt, như hiểu ra điều gì đó. Anh ta cười lạnh, chỉ về phía Ôn Từ, hung hăng nói: "Sao, đây chính là tình nhân mới của cậu phải không? Tôi nói sao lại cứng rắn thế, thì ra là tìm được đại gia mới bao nuôi cậu rồi hả?"
Quý Nguyên hoàn hồn, lập tức đỏ hốc mắt ủy khuất: "Tổng giám đốc Lâm, không phải vậy đâu, tôi và cậu ấy chỉ là đồng đội. Anh, anh đừng hiểu lầm..."
Quý Nguyên sống nhờ nhà họ Lâm, Lâm Qua luôn lấy cớ mẹ anh sống ở nhà họ Lâm, anh và em gái ăn học đều nhờ nhà anh ta để tấn công anh, và cực kỳ có khuynh hướng kiểm soát, yêu cầu anh không được nói chuyện với người khác giới, cũng không được giao lưu với đồng giới.
Lần này chỉ vì tập nhảy cả buổi chiều không trả lời tin nhắn của Lâm Qua, anh ta đã tìm đến công ty, sỉ nhục anh trước mặt đồng đội.