Diệp Đại Phú nắm chặt cây chổi, hung hăng quất thêm hai nhát, liếc nhìn thê tử một cái, quyến luyến buông chổi:

"Đành nghe theo vợ ta."

Vương viên ngoại vừa thấy có cơ hội, mừng rỡ ra mặt, cười ha hả: "Đa tạ, đa tạ."

Bà mối cũng hùa theo: "Quả là gia đình thông tình đạt lý."

Chẳng cần biết lời khen kia đáng giá bao nhiêu, hôm nay bà ta làm thành mối từ hôn này, có thể kiếm thêm mấy chục văn tiền thưởng đấy!

Diệp Đại Phú vào phòng, lấy ra thư mời cùng một phương ngọc bội uyên ương âm dương đưa cho Mật Phượng Nương.

Mật Phượng Nương nhận lấy, thở dài: "Ham lợi cũng là lẽ thường tình.

Những thứ này các ngươi cứ cầm đi."

Bà ta vừa nói dứt lời thì nghe thấy một giọng nữ trong trẻo: "Chờ đã!"

Mọi người ngẩng đầu, thấy một cô gái từ trong bếp bước ra.

Nàng có thân hình cao ráo, khuôn mặt trái xoan, ngũ quan tinh xảo, mũi cao thẳng, nhìn là biết có tướng mỹ nhân.

Vương phu nhân vừa nãy chưa nhìn rõ, giờ nhìn kỹ lại trong lòng hối hận một hồi.

Chắc đây là nhị nữ nhi của Diệp gia.

Kỳ thực, xét về diện mạo và khí chất, nàng cũng khá xứng với con trai bà.

Vừa nghĩ vậy, bà ta liền bắt gặp ánh mắt của trượng phu.

Vương viên ngoại hừ lạnh một tiếng: "Sao?

Muốn nhà ta thu hồi thành ý ư?

Tiểu nhị nhà ta giờ đang dùi mài kinh sử, sau này thế nào cũng phải trúng tú tài, cử nhân, trong kinh còn có thể được quý nhân để mắt tới, nói không chừng đến quận chúa công chúa cũng có!"

Hắn còn muốn nói thêm nữa thì thấy Diệp Đại Phú vung vẩy nắm đấm.

Nắm đấm của lão to gần bằng nửa cái đầu của Vương viên ngoại, khiến hắn sợ hãi rụt cổ, không dám xấc xược.

Diệp Trản lúc này mới lên tiếng: "Từ hôn thì được thôi, nhưng những lễ vật mà nhà các ngươi viện cớ thông gia để lấy từ nhà ta, còn cả ruộng đất mua rẻ, tính sao đây?"

Lời này vừa ra, thần sắc mọi người trong sân mỗi người một vẻ.

Ngọc Tỷ trợn tròn mắt, cứ tưởng muội muội ra là muốn níu kéo cuộc hôn nhân, ai ngờ lại đòi quyền lợi.

Diệp Đại Phú thì cười tủm tỉm: Không hổ là con gái mình, không chịu thiệt đâu.

Mật Phượng Nương càng nhiệt tình phụ họa: "Đúng vậy, đã từ hôn thì những đồ qua lại ngày xưa phải trả lại chứ."

Vương viên ngoại và Vương phu nhân á khẩu không trả lời được, bọn họ đến từ hôn chứ có ngờ đâu lại bị đòi tiền.

Diệp Đại Phú tính toán rất nhanh: "Từ khi đính hôn, nhà Vương chưa từng biếu Diệp gia quà tết, ngược lại Diệp gia cứ đúng hẹn đưa quà.

Chuyện này đâu có lý nào mà không trả lại chứ?"

Mật Phượng Nương cũng hùa theo chồng: "Mỗi năm ăn tết nhà ta đều mang vào thành một bao bột mì trắng, một bao gạo kê, nửa bao đậu xanh, còn có hai sọt trái cây.

Phải tính theo giá chợ Biện Kinh đấy nhé!"

"Cái gì!?"

Vương viên ngoại ngớ người, "Đấy là do các người tự nguyện biếu mà!"

"Chẳng phải vì chúng ta có quan hệ thông gia hay sao?

Sao không thấy cha mẹ ta đi biếu nhà khác?"

Diệp Trản lên tiếng, không hề nhường nhịn, "Hay là……"

Nàng cười khẩy: "Hay là con trai các người cứ hứa hẹn khắp nơi, để lợi dụng danh nghĩa thông gia mà chiếm lợi từ người khác?"

"Đúng đấy!"

Diệp Đại Phú khoanh tay, ung dung dựa vào cây hạnh, "Nếu không thì ta đành cất công đến thư thục của con trai các người hỏi cho ra lẽ, để thầy trò, bạn bè của nó phân xử cho công bằng!"

"Lão gia, không được đâu."

Vương phu nhân tái mặt, "Bọn họ là người đọc sách, coi trọng lễ nghĩa liêm sỉ nhất……"

"Câm miệng!"

Vương viên ngoại quát khẽ thê tử một tiếng, quay sang mặt mày xanh mét, "Diệp Đại Phú, ngươi nói giá đi."

"Thế thì phải tính từ từ thôi, còn có ruộng đất lúc trước cũng vì coi các ngươi là thông gia nên ta mới bán rẻ cho, khoản đó mới lớn đấy!"

"Một bao bột mì tương đương một đấu, 50 văn, gạo kê một đấu 30 văn, nửa bao đậu xanh một đấu 70 văn, còn hai sọt trái cây, khoảng 20 văn."

"Vị chi một năm là 170 văn!

Tổng cộng tặng ba năm, thành ra 540 văn!"

"Hơn nữa khi đính hôn còn tặng một con gà mái 50 văn, một con gà trống 30 văn, tổng cộng là 680 văn! (1)"

"Từ khi nhà ta dọn đến thành Biện Kinh, tuy rằng không biếu đồ ăn nữa, nhưng năm nào cũng tặng mấy đồ tự đan như giỏ, lồng xông khói, cũng đáng mười mấy văn, mười một năm cũng được hơn trăm văn."

Mà nhà Vương đáp lễ, chẳng qua là mấy thứ thịt ôi thiu ở tửu lầu hoặc là bã rượu thừa mà thôi.

Mật Phượng Nương càng tính càng hăng hái, dứt khoát chạy vào nhà lôi ra cái bàn tính mà Diệp Đại Phú hay dùng buôn bán, tay thoăn thoắt gẩy hạt:

"Mắt của lão nương đây, quý như lưu ly hồ lô, hôm nay các ngươi đừng hòng thiếu một xu!"

Vương viên ngoại còn mặc cả kì kèo, nhà Diệp đơn giản chuẩn bị đi mời lý chính, Diệp Đại Phú thậm chí sai con trai về quê Ung Khâu huyện mời người viết giấy tờ mua bán đất đai, tộc trưởng các thứ, Vương viên ngoại sợ hãi vội xua tay, lúc này mới bỏ cuộc.

Con hắn còn phải thi cử làm quan, còn phải giao hảo với hương thân ở quê, sao dám để tiếng xấu lan xa?

Cuối cùng hai bên thống nhất, nhà Vương phải trả lại Diệp gia 800 văn tiền quà tặng trong 11 năm, bù thêm 1200 văn tiền ruộng đất.

Vương viên ngoại mặt mày nhăn nhó, móc hai xâu tiền từ trong tay áo ra: "Có số tiền này rồi, sau này đừng có mà làm ầm ĩ nữa!"

Vừa nói vừa nhanh tay giật lấy thư mời và ngọc bội, sợ nhà Diệp đổi ý.

"Yên tâm!

Diệp gia ta nhổ nước bọt xuống đất là đinh đóng cột!

Ngươi đừng lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử."

Diệp Đại Phú vung mạnh cây chổi, "Còn không mau cút đi!"

Vương viên ngoại nhớ lại trận đòn vừa rồi, rụt cổ, kéo theo thê tử chạy trối chết.

Nhìn người nhà Vương đi xa, Mật Phượng Nương thở dài: "Hắn đến tận cửa, ta cứ tưởng là đến hỏi cưới chứ."

Ban đầu, bà ta nhiệt tình với cuộc hôn nhân này cũng vì hạnh phúc của con gái.

Diệp Đại Phú còn nhớ an ủi con gái: "Không sao đâu, sau này cha mẹ sẽ tích cóp cho các con thật nhiều của hồi môn, gả cho người tốt hơn."

Mọi người trong nhà đang an ủi mình, Diệp Trản cảm thấy ấm lòng, ngược lại trấn an họ:

"Người nhà Vương ba người, một kẻ tham lam nhỏ mọn, một bà mẹ chồng yếu đuối tham lợi, một đứa con trai hèn nhát núp sau lưng cha mẹ, có ai dễ đối phó đâu?

Chi bằng không có những người này cho thanh tịnh."

Nàng thực lòng không muốn cuộc hôn nhân này.

"Nhưng mà…… lỡ con trai nhà hắn sau này thật sự được quý nhân để mắt thì sao?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play