Là người làm cho We Media, Điềm Điềm Quyển Nhi hiểu rõ cư dân mạng thích xem cái gì, và rõ ràng hỏi vấn đề gì mới có thể khơi dậy được sự đồng cảm, tăng độ lan tỏa cho chủ đề. Cô đã từng nghĩ, thông qua nhân vật chính ngây thơ dẫn đường trong video này, sẽ tô đậm hoàn cảnh đáng thương của bé đến mức cực hạn để đạt được mục tiêu tăng nhiệt.

Vậy mà lúc này, khi đi qua vũng bùn, Trúc Trúc đã nhón chân nhỏ , kéo ống quần lên, còn nhắc nhở mọi người phải cẩn thận.

Sự hiểu chuyện này thật không phù hợp với một đứa trẻ ở độ tuổi này.

Nữ chủ kênh ngẩn người ra một lúc.

Cô gái làm công tác quay phim muốn thúc đẩy tiến độ phát sóng trực tiếp, nói: “Em trai của con...”

Đừng mà! Không nỡ lòng nào…

"Không sao." Nữ chủ kênh cắt lời cô, “Nhà con ở đâu vậy? Các cô chú mang cho con một ít đồ dùng học tập với váy đẹp, có thể đến nhà con chơi không?”

Trúc Trúc không có bạn, cũng không biết liệu mang những người "bạn" này về nhà chơi có bị mắng không nữa.

Vẫn là mấy người dân thôn khác nhìn thấy mấy khuôn mặt lạ lẫm này, chạy về nhà Tần Mỹ Lan báo tin. Không lâu sau, Tần Mỹ Lan bước ra.

Tối qua, chuyện Tần Mỹ Lan không chịu cho con bé lên hình chương trình rồi bị chồng mắng cho một trận đã làm cô ta thu lại suy nghĩ kia một chút. Nhưng tính cô ta cũng không phải kiểu bị mắng một chút là cụp đuôi, nhất là khi chồng càng che chở con bé kia, cô ta càng không vừa ý. Hôm nay sinh nhật Tiểu Kiệt, cô thậm chí không muốn Trúc Trúc chướng mắt trước mặt, từ sớm đã đuổi người đi ra ngoài rồi.

Nhưng bây giờ, nghe mấy người thím thân thiết trong thôn nhắc nhở, tim cô ta bỗng giật thót một cái.

Mọi người nói, đài truyền hình đang để mắt đến cô bé, định chọn nó làm khách mời nhí.

Hôm qua cô ta đã mất mặt trên sóng chương trình rồi, bây giờ mà không biết nắm bắt cơ hội thì đúng là thần tài đến tận cửa cũng để vuột mất.

Lời này đánh trúng tâm lý Tần Mỹ Lan.

Con trai không có tố chất để làm người nổi tiếng, vậy con bé kia nếu kiếm được chút tiền thì cũng không uổng công mình nuôi nó mấy năm.

Tần Mỹ Lan nhón chân lên nhìn, thấy mấy người trẻ tuổi cầm điện thoại với máy quay phim kia hẳn là nhân viên đài truyền hình rồi. Trước khi ra ngoài đón Trúc Trúc, cô ta dặn dò mẹ chồng mấy câu rồi vội vã đuổi theo.

Cô ta tươi cười nói: “Con bé này, lại chạy đi đâu thế? Cả nhà đang đợi con về đón sinh nhật đấy.”

Hôm nay là sinh nhật tròn tuổi của em trai cô bé.

Trúc Trúc không hiểu vì sao sinh nhật em trai lại biến thành của cô bé.

Bé con ngơ ngác bị Tần Mỹ Lan nắm tay dẫn về nhà.

Những người xem trực tiếp trên mạng đều ngơ ngác không hiểu chuyện gì, có người trấn tĩnh lại rồi cảm thán, dù sao thì đứa trẻ ngoan ngoãn đáng yêu như thế, sao người nhà lại không thương cơ chứ? Chỉ là ba mẹ cũng đang mò mẫm mà chăm lớn lên thôi, rất khó để đưa ra một bài giải đúng chuẩn; trước đây chẳng qua chỉ là sơ suất nhất thời, bị ống kính phóng đại lên mà thôi.

"Chúng tôi đến đúng lúc quá." Chủ kênh cười nói.

Đã là giữa trưa rồi nhưng Tần Mỹ Lan vẫn bật đèn huỳnh quang, ánh sáng chói lóa cả gian nhà.

Triệu Tiểu Kiệt được bà nội ôm, giận dỗi ầm ĩ cả lên, nhưng vì đội của chủ kênh không đeo tai nghe chống ồn cho cậu bé nên âm thanh không lớn lắm.

Trúc Trúc được Tần Mỹ Lan choàng tay qua vai.

Tần Mỹ Lan đẩy cô bé đến trước bàn cơm.

Một tô mì trường thọ nóng hổi, bên trên có một quả trứng luộc bóng loáng như bôi mỡ, bên cạnh tô mì lớn là chiếc bánh ngọt rẻ tiền đủ màu sắc, cắm hai cây nến.

Tần Mỹ Lan lén cắm thêm một cây nến nữa.

Đây là lần đầu tiên Trúc Trúc có sinh nhật.

Bên tai vang lên tiếng vỗ tay và tiếng hát chúc mừng sinh nhật của chị chủ kênh, Tần Mỹ Lan thì hiếm khi nở nụ cười, em trai không có đến bắt nạt, bà nội thì im lặng không nói gì.

Ánh nến lung linh hiện lên trong đôi mắt trong trẻo của bé con.

Giấc mơ vốn ngọt ngào, giờ đây dường như hiện thực cũng trở nên ngọt ngào như vậy, giống như miếng bánh ngọt này.

“ Thấy cảnh này, cứ như thấy chính tôi hồi nhỏ, cả nhà quây quần bên nhau là tốt rồi.”

“ Chủ kênh rất tốt bụng, nhưng chỉ giúp được một lần, không giúp được cả đời, nhưng dù sao thì bé con ở nhà vẫn được quan tâm, quá tốt rồi! ”

“ Chúc bé con bình an lớn lên, phải vui vẻ nha. ”

“ Em...em, chỉ có mình em thấy lạ sao? Sao có hơi giả tạo, có phải chủ kênh và gia đình này đang diễn kịch không, mà sao giờ người xem trực tiếp lên tận hơn 2 nghìn người rồi. ”

“ Mấy người bớt suy nghĩ âm mưu vớ vẩn lại đi!”

Chủ kênh bảo Trúc Trúc ước nguyện.

Bé con bắt chước người lớn, chắp tay lại rồi nhắm mắt.

"Phù" một tiếng, bé con thổi tắt nến.

Bà nội cũng ôm Tiểu Kiệt đến thổi nến, Tiểu Kiệt liền gào khóc, Tần Mỹ Lan vừa quay người liền liếc mắt cảnh cáo Trúc Trúc.

Trúc Trúc đơ người ra, cái miệng nhỏ vẫn còn chu ra, không dám thổi nến tiếp.

Những phần "kịch bản" tiếp theo của buổi phát sóng trực tiếp giống như một buổi biểu diễn được dàn dựng trước.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play