Chủ kênh đem quần áo, đồ ăn, đồ dùng học tập các loại đưa đến cho Tần Mỹ Lan, Tần Mỹ Lan còn cố ý lấy váy ra ướm thử trước mặt Trúc Trúc.

“Thật là vừa người. Đúng là người đài truyền hình có mắt nhìn.”

"Đài truyền hình?" Nữ chủ kênh giải thích, 

“Cô hiểu lầm rồi, chúng tôi không phải người của đài truyền hình, đây là video ngắn trên tài khoản của tôi thôi, nếu tiện thì có thể ấn theo dõi giúp nha.”

Đây là một cơ hội tốt để tự quảng bá bản thân.

Cô lập tức chỉ avatar cho đối phương xem, bảo họ cách theo dõi.

Như một gáo nước lạnh tạt thẳng xuống, tim Tần Mỹ Lan nguội đi một nửa, rồi lại nhìn thấy lượt theo dõi của chủ kênh chưa đến 10 vạn thì tim cô ta "Bộp" một tiếng, lạnh toát.

Thì ra căn bản không phải đài truyền hình nào đến chọn khách mời nhí cả mà con bé chết tiệt kia cũng chẳng phải là cây hái ra tiền gì cả.

Tần Mỹ Lan vẫn chưa hết hi vọng, ra hiệu tạm dừng phát sóng trực tiếp, kéo chủ kênh sang một bên, đòi tiền phối hợp trong buổi phát sóng trực tiếp.

Nữ chủ kênh còn tưởng mình nghe nhầm, sau khi xác nhận mấy lần thì khách khí nói, việc trả tiền là không có.

Buổi phát sóng trực tiếp kết thúc trong không khí ấm áp nhưng đó chỉ là bề ngoài, trên thực tế thì chuyến đi lần này đã kết thúc không mấy vui vẻ.

Nữ chủ kênh và cả đội của cô bị đuổi ra ngoài, ai cũng tức giận đến mặt mày đỏ bừng.

"Cái loại người gì vậy trời!" Điềm Điềm Quyển Nhi vừa nói, vừa quay đầu nhìn xung quanh, “Người đâu?”

Cậu bạn phụ trách quay phim video của cô đã biến đâu mất rồi.

Không ai ngờ tới chính là, giờ phút này, đội ngũ quay phim, nhiếp ảnh đang nấp sau cây đại thụ đối diện với vị trí cửa sổ, lặng lẽ ghi lại một màn này.

Bé Tiểu “ Khổ Qua ” vừa trải qua một cái sinh nhật không thuộc về cô bé.

Lúc này, bánh ngọt của cô bé bị cướp mất, đồ trang sức con thỏ nhỏ bé nhận được hai ngày trước bị em trai hung hăng cướp lấy rồi đạp xuống đất.

Trúc Trúc ngồi xổm xuống, tay nhấc đồ trang sức con thỏ nhỏ lên.

Mặt nó, giờ càng thêm lấm lem.

"Phù phù." Bé con cúi mặt thổi thổi, lấy tay phủi lớp tro trên mặt con thỏ.

Hóa ra sinh nhật là giả dối.

Mong ước trong sinh nhật có thể trở thành sự thật, cũng chỉ là giả dối mà thôi.

…..

“Cộc cộc cộc ——”

Văn phòng tổng giám đốc tập đoàn Á Đình, tiếng gõ cửa vang lên.

Kỷ phu nhân Phó Minh Á ngước mắt: “Vào đi.”

Nữ thư ký riêng của bà bước vào, đầu tiên là báo cáo lịch trình công tác tuần tới và lịch trình cá nhân.

Ví dụ như việc nhị tiểu thư Bạch gia, Bạch Hủy, sẽ tổ chức hôn lễ tại khách sạn Lục Địa hai ngày sau, đã chuẩn bị quà biếu đưa đến rồi.

“Gửi lời chào bọn họ một tiếng, đến lúc đó tôi và Kỷ Ngưng cùng đi.”

“Sắp xếp cho Kỷ Ngưng ngồi chung bàn với tôi.”

Hiển nhiên, đây là để tránh cho con gái có quá nhiều tiếp xúc với những người trong vòng xã giao trước đây.

Thư ký riêng ghi nhớ, lại giật giật môi.

Kỷ phu nhân chú trọng hiệu suất, tất cả những điều muốn nói lại thôi,  trong mắt bà đều là lãng phí thời gian.

Vì vậy, trước khi sự kiên nhẫn của Phó nữ sĩ cạn kiệt, thư ký riêng mở miệng.

“Phó tổng, có tin tức về tiểu thiên kim.”

Lời Lâm Lị vừa dứt, không nói thêm một lời nào, nghiêm túc chờ đợi Phó tổng đáp lại.

Sau khi tốt nghiệp, Lâm Lị làm việc ở tập đoàn Á Đình, cô làm việc cẩn trọng chu đáo, năng lực chuyên môn rất giỏi, từng bước đi lên vị trí hiện tại, trở thành thư ký riêng của Phó tổng. Mấy năm gần đây, ngoài công việc làm ăn, Lâm Lị còn có thể giúp Phó tổng lo liệu việc riêng trong cuộc sống.

Kỷ phu nhân Phó Minh Á một lòng dồn vào sự nghiệp, việc riêng cần giải quyết không nhiều, chuyện khiến bà tốn tâm sức nhất có lẽ chỉ có cô con gái duy nhất.

Hồi Kỷ Ngưng vừa gặp tai nạn xe, Kỷ gia lập tức rối tung.

Vô số lần bác sĩ đưa thông báo nguy kịch, Lâm Lị nhớ lại, mấy ngày đó, cuộc sống của Phó tổng vẫn như thường, không hề vì con gái mà rơi một giọt nước mắt.

Nhân viên tập đoàn thầm chê Kỷ phu nhân Phó Minh Á máu lạnh, còn có mấy đồng nghiệp thân với Lâm Lị lén hỏi Phó tổng có phải thật sự vô tình như thế hay không mà đến cả sự an nguy của con gái ruột cũng không quan tâm.

Lâm Lị cũng không chắc, thực tế, cô cũng không rõ Phó tổng rốt cuộc là người như thế nào. Lạnh lùng, cao ngạo, nhà tư bản thủ với đoạn tàn nhẫn, những điều này chỉ là ghép lại một cách phiến diện, tạo thành hình tượng Phó tổng Phó Minh Á trước công chúng.

Cũng chính trong mấy ngày Kỷ Ngưng hôn mê, tiểu thiên kim kia đã biến mất.

Rất ít người biết Kỷ phu nhân đã là bà ngoại.

Đôi khi, Lâm Lị nghi ngờ, đối với Phó nữ sĩ mà nói, việc che giấu scandal Kỷ Ngưng chưa chồng mà sinh con, thậm chí còn quan trọng hơn việc con gái bà ấy có bình an qua khỏi cơn nguy kịch hay không. Nhưng dù thế nào, Lâm Lị vẫn giữ kín miệng, đối với việc riêng của cấp trên chưa từng dò xét, cũng chính vì thế, Phó tổng tin tưởng cô ấy, giao cho cô nhiệm vụ tìm kiếm tiểu thiên kim.

Chớp mắt, đã ba năm rưỡi trôi qua.

Lâm Lị trước sau không quên nhiệm vụ này, cuối cùng, cô cũng đã mang đến tin tức mới.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play