Edit Ngọc Trúc
Vũ Văn Thanh cảm thấy bản thân muốn biết thì cũng biết rồi. Cái hành vi hấp thụ phỉ thúy kỳ lạ kia cũng là chuyện bình thường, sẽ không ảnh hưởng đến sức khỏe, thậm chí còn tình cờ biết thêm vài bí văn. Ngoài ra, điều bất ngờ hơn cả là công pháp mà hắn luôn muốn tu luyện để rèn luyện thể chất hóa ra lại là một bộ công pháp tu tiên không tệ.
Nhưng những chuyện đó cũng không phải điều hắn quan tâm, dù sao thì hắn cũng chẳng có ý chí tranh bá gì. Việc luyện công đối với hắn cũng chỉ là một cách rèn luyện cơ thể và giải trí mà thôi.
Rời khỏi không gian, Vũ Văn Thanh nhận ra bản thân chẳng có việc gì để làm. Hơn nữa, vì đã hôn mê hai ngày nên hắn cũng chẳng cảm thấy buồn ngủ. Vậy nên, hắn quyết định mang cờ tướng ra ngoài.
Khi đến trước cửa phòng Tư Mã Nam Minh, hắn đang định giơ tay gõ cửa thì bỗng nhớ ra rằng đối phương vì tìm mình mà chắc hẳn rất mệt, tốt nhất không nên làm phiền hắn nghỉ ngơi. Nhưng đúng lúc hắn xoay người định rời đi thì lại nghe thấy giọng nói của Tư Mã Nam Minh vang lên:
"Vào đi."
Nghe vậy, Vũ Văn Thanh liền cầm hộp gỗ đựng quân cờ trong một tay, tay còn lại đẩy cửa bước vào. Hắn nhìn thấy Tư Mã Nam Minh đang ngồi bên mép giường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT