Edit :Ngọc Trúc
Nghĩ đến việc tối nay mình muốn gội đầu và tắm rửa, Vũ Văn Thanh lại liếc nhìn Tư Mã Nam Minh. ‘Tuy đối phương không thể tắm, nhưng có thể gội đầu mà.’ Nghĩ vậy, hắn không nhịn được mà cẩn thận quan sát tóc của đối phương.
Tóc của Tư Mã Nam Minh rất dài, đương nhiên đây là đặc điểm chung của người cổ đại, nhưng chất tóc của hắn lại đặc biệt tốt, đen bóng và sáng mượt. Tuy chưa từng chạm vào, nhưng Vũ Văn Thanh vẫn có thể cảm nhận được tóc đối phương chắc chắn rất mềm mại và suôn mượt.
Tiểu Hòa cùng mấy người kia đều cảm thấy kỳ lạ, không hiểu vì sao Vũ Văn Thanh lại nhìn chằm chằm vào Tư Mã Nam Minh. Nhưng người trong cuộc là Tư Mã Nam Minh thì lại cực kỳ bình tĩnh, hơn nữa hắn còn nhận ra ánh mắt của Vũ Văn Thanh đang dừng lại trên tóc mình, liền đoán được đối phương đang nghĩ gì.
Vũ Văn Thanh nhìn một lúc lâu mà vẫn không đoán được rốt cuộc có nên gội hay không. Cuối cùng, hắn dứt khoát nói thẳng:
“Ngươi cũng gội đầu đi.”
“Hảo.” Tư Mã Nam Minh cũng muốn rửa sạch một chút. Hắn vốn dĩ muốn tắm, nhưng vì trên người có quá nhiều vết sẹo, ngay cả lau người cũng không tiện, chứ đừng nói đến việc tắm rửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play