Có lẽ nhìn ra Vũ Văn Thanh không muốn nói thêm, Tư Mã Nam Minh cũng không tiếp tục truy hỏi. Thật ra hắn rất tò mò loại thịt động vật nào có thể làm ra những sợi chỉ mảnh khảnh như vậy. Nhưng nghĩ đến việc nếu hỏi tiếp có thể lại nghe được những lời khiến mình không nuốt nổi, hắn quyết định thôi.
Dù sao thì... từ lúc tỉnh lại đến giờ, miệng lưỡi của Vũ Văn Thanh thật sự có thể làm người ta sặc chết.
Trước là ví hắn thành vải rách, sau lại nói trên người mọc ra thịt động vật, tiếp theo ai biết còn có thể nói ra cái gì. Hơn nữa, hỏi cũng không có kết quả, vậy nên Tư Mã Nam Minh thấy mình không cần phải tự tìm khổ.
Vũ Văn Thanh thấy đối phương thức thời không hỏi nữa, trong lòng cực kỳ đắc ý, cắn một miếng táo giòn tan. Đương nhiên, hắn không biểu hiện rõ ràng trên mặt, nhưng ánh mắt lại ánh lên vài phần khoái chí.
Nhìn ra chút tâm tư này, Tư Mã Nam Minh bỗng cảm thấy... để người khác vui sướng một chút cũng không phải việc gì không thể.
Có lẽ do cảm thấy bản thân vừa rồi hơi quá đáng, trong lòng có chút áy náy, Vũ Văn Thanh định bù đắp bằng cách cho người ta ăn ngon. Hắn nhìn ra ngoài trời, chắc khoảng năm giờ, vừa lúc chuẩn bị canh gà cho bữa tối.
“Buổi tối ta hầm canh gà cho ngươi uống, thêm cháo thịt, thế nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT