Edit Ngọc Trúc
Bị truy tìm khắp nơi, lúc này Vũ Văn Thanh đang ngồi trong xe ngựa, nhắm mắt dưỡng thần.
"Đã bốn ngày rồi, bọn chúng vẫn không ngừng di chuyển, chẳng biết hiện giờ đã đi đến đâu. Tư Minh... hắn có ổn không?"
Hắn có thể hình dung cảnh hỗn loạn ở đế đô lúc này, mà Tư Mã Nam Minh chắc chắn đang tự trách bản thân. Dù mọi chuyện vốn bắt nguồn từ việc hắn tự ý chạy ra ngoài gây rắc rối, nhưng vì hắn bị bắt, Tư Mã Nam Minh nhất định sẽ nhận hết trách nhiệm về mình, tự dày vò bản thân không ngừng.
Nghĩ đến đây, lòng hắn càng thêm rối bời. Hắn muốn mau chóng trở về, dù không thể tự mình quay lại thì ít nhất cũng phải tìm cách báo tin an toàn. Nhưng hiện tại, hắn chẳng thể làm gì ngoài việc bất lực ngồi trong xe ngựa!
Người áo xám ngồi bên cạnh, có vẻ chán chường khi thấy hắn cứ nhắm mắt dưỡng thần. "Này, ngươi không phải rất giỏi đấu khẩu sao? Sao mấy ngày nay chẳng nói câu nào vậy?"
Vũ Văn Thanh chẳng buồn mở mắt, hoàn toàn phớt lờ đối phương. Lúc này, hắn chỉ lo lắng cho Tư Mã Nam Minh, đâu còn tâm trí mà đôi co với kẻ này? Hơn nữa, vốn dĩ hắn cũng không phải người thích nói nhiều. Ngày đó chẳng qua tâm trạng quá tệ nên mới tỏ ra gay gắt mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT