“Cậu không sao chứ?” Tống Cảnh Bạch nhìn Văn Tiêu, gương mặt trở nên lạnh lùng, không còn vẻ hiền hòa như trước, khí chất cả người toát ra sự sắc bén.
Những người xung quanh bắt đầu chú ý đến động tĩnh bên này, đám đông nhanh chóng vây lại.
“Có chuyện gì vậy?” Một nhân viên công tác vừa đến, nhìn thấy Văn Tiêu và nhóm của cậu thì có chút bất ngờ. Nhưng khi ánh mắt họ rơi xuống Hoắc Triển Ngôn, người đang nằm trên đất với khuôn mặt sưng tấy, họ lập tức hiểu ra vấn đề.
Hoắc Triển Ngôn ôm mặt, tức giận trừng mắt nhìn đám con trai cao lớn trước mặt, giơ nắm đấm: “Có giỏi thì đừng chạy!”
“Bọn em đến trước, nhưng họ lại nói chỗ này là của họ.” Văn Tiêu nhàn nhạt lên tiếng, ánh mắt dừng lại ở chai nước khoáng dưới gốc cây.
"Còn dùng chai nước này nữa."
Sau khi nghe xong, những người xung quanh dần hiểu ra tình hình, ánh mắt họ nhìn đám nhóc kia đầy khó chịu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT