"Cậu không phải muốn vào nhà ma sao?" Văn Tiêu không nhịn được hỏi.
Lãnh Thư Thành đá văng đạo cụ vừa xuất hiện, khiến nó thu lại vào cánh cửa. Sau đó, cậu đóng cửa lại, quay sang nhìn Hoắc Triển Ngôn, thản nhiên buông một câu: "Thật vô dụng."
"Ai vô dụng?" Hoắc Triển Ngôn lập tức đứng thẳng người, "Cái đó nắm chân tôi chứ đâu có nắm cậu! Tất nhiên cậu không sợ rồi!"
Tầng này là phòng ngủ. Khi xuống tầng hai, hành lang hiện lên những dấu tay máu, ánh đèn chập chờn, phản chiếu bóng đen lướt qua sau lưng.
Thấy Tống Cảnh Bạch nắm chặt tay mình, Văn Tiêu không nhịn được hỏi: "Cậu ổn không?"
"Cậu nói chuyện với tôi thì tôi ổn." Tống Cảnh Bạch còn đùa. Văn Tiêu nhìn cậu ta, nghĩ chắc không sao.
"Sao cậu lại sợ tối?" Văn Tiêu hỏi vu vơ, không nghĩ rằng cậu ta sẽ trả lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play