Nhưng chẳng mấy chốc Tề Lâm đã hiểu ra rằng trong quỷ vực này trừ mình thì làm gì còn ai có trình độ thế này ngoài bà cô kia nữa.

Thế thì mình cũng không nhúng tay vào mà ngồi xem thôi vậy.

Đang lúc Tề Lâm định nằm xem kịch thì bên tai chợt nghe một giọng nói ầm ầm.

“Tề Lâm, đó là diễn viên tôi thuê cho cô, đừng để bị lộ.”

Tề Lâm mở to hai mắt nhìn, cẩn thận suy nghĩ rồi hiểu ra ý của cô ngay.

Ý là cô muốn diễn cho mọi người xem, chính xác là diễn cho cái tên Thẩm Minh Vũ kia thấy.

Cô ta hiểu rồi.

Mà lúc này, Cố Ninh nhìn huyết ảnh kia, đôi mắt đẹp vô ngần chớp nhẹ.

Giây sau, huyết ảnh kia chợt nói tiếng người.

“Ra đi, nếu ta ăn được chúng thì thực lực chắc chắn sẽ đột phá hơn hẳn, khà khà khà...”

“Đại nhân anh minh.”

Tề Lâm cực kỳ phối hợp diễn với huyết ảnh vừa xuất hiện, cung kính bái lạy nó.

Thẩm Minh Vũ cau mày nhìn Tề Lâm rồi cẩn thận quan sát huyết ảnh kia, sắc mặt trầm xuống. Cuối cùng boss cũng xuất hiện.

Đến cả An Lê cũng tỏ vẻ kinh hãi. Thực lực của huyết ảnh này cô ta không thể nhìn thấu!

Mà thứ khiến cho một con quỷ máu xanh phải cung kính như vậy, đừng nói là thực lực ở cấp Quỷ Vương nhé?

Nghĩ vậy, An Lê lập tức cảm thấy mình sẽ đi đời ở đây luôn.

Lục Thần vẫn núp phía sau An Lê và Thẩm Minh Vũ. Trông thấy nữ quỷ kia cung kính với huyết ảnh như vậy, anh ta sợ hãi vô cùng.

Điên mất thôi! Xem ra đây là huyết ảnh mạnh nhất quỷ vực này, họ sắp tiêu rồi.

Anh ta quay lại nhìn Cố Ninh cách đó không xa, định bảo cô cẩn thận. Nhưng khi thấy Cố Ninh đứng ở một góc khuất, tựa lưng vào tường, nhắm nghiền mắt không nhúc nhích, anh ta ngẩn ra.

Con mẹ nó chứ! Lúc này mà còn ngủ được sao?! Lại con ngủ yên thế nữa?!

“Hừ, đại nhân của tôi ở cấp Quỷ Vương đấy, các người ngoan ngoãn chịu chết đi!”

Tề Lâm sẽ mình diễn không đạt khiến bà cô giận nên vội thể hiện.

“Ồ, cô tưởng tôi đến tay không à?”

Thẩm Minh Vũ đứng dậy, chắn trước mặt An Lê cùng tất cả mọi người, mặt lạnh như băng nhìn chăm chăm huyết ảnh và Tề Lâm.

“Thằng ranh, ta muốn xem xem rốt cuộc ta cỡ này ngươi cỡ nào.”

Huyết ảnh kia bỗng phun một làn sương máu về phía Thẩm Minh Vũ.

Khi làn sương máu kia gần chạm đến người Thẩm Minh Vũ, tự dưng trong tay anh ta xuất hiện một viên châu vàng óng.

Viên châu vàng óng kia nháy mắt hình thành một vòng bảo hộ màu vàng kim, bảo lấy tất cả mọi người, làn sương máu kia hoàn toàn bị ngăn cách ngoài vòng phòng hộ.

“Khá thú vị đấy, ha ha ha.”

Huyết ảnh trừng đôi mắt đỏ lòm nhìn Thẩm Minh Vũ, cười khanh khách.

“Đây là pháp khí gì vậy?”

An Lê hơi kinh ngạc. Cô ta cảm nhận được viên châu này rất không bình thường, ít nhất cũng phải là Pháp khí Ngũ phẩm trở lên.

“Đây là Kim Cang Châu, Pháp khí Thất phẩm, làn sương máu kia không thể nào xuyên qua được.”

Thẩm Minh Vũ nhìn vòng bảo hộ ngăn làn sương máu bên ngoài, mắt hiện lên sát ý.

Nếu không chịu ảnh hưởng của quỷ vực thì anh ta có thể liều chết dốc hết sức đánh một trận với đối phương, nhưng giờ thì không được. Trong quỷ vực này, anh ta vẫn chịu ít nhiều bất tiện.

“Xem ra phúc lợi quốc gia cho khá tốt đấy chứ.”

An Lê hơi bị hâm mộ. Thương Thành trong hệ thống của cô ta có đầy đủ thật, nhưng phải đổi bằng điểm tích lũy, phẩm chất càng cao thì cần càng nhiều điểm tích lũy, nhiệm vụ ở tiệm lẩu này mới là nhiệm vụ đầu tiên của cô ta thôi.

Không ngờ mới nhiệm vụ đầu đã gặp thứ dữ cấp Quỷ Vương, cô ta muốn hộc máu, không biết đã thầm mắng hệ thống biết bao nhiêu trong lòng.

Thẩm Minh Vũ thấy được An Lê khá hâm mộ mình nên khóe miệng hơi nhếch lên, dụ dỗ.

“Cô có muốn vào không? Tôi có thể tiến cử.”

“Hả?”

An Lê hơi sững ra, không ngờ Thẩm Minh Vũ lại mời mình vào ngành đặc biệt của quốc gia làm việc. Cô ta sửng sốt đôi chút rồi lại lắc đầu, nói.

“Không được đâu, tạm thời tôi chưa muốn phản bội sư môn.”

An Lê hâm mộ thì hâm mộ, nhưng cô ta cũng biết mình không thể để lộ cái hệ thống hack này được. Lỡ mà lộ thì những nhân viên nghiên cứu của quốc gia có khi sẽ tìm cách bắt mình ra mổ xẻ quá.

Cô ta có đần đâu.

“Sư môn của cô ư?”

Thẩm Minh Vũ híp mắt, dò xét nhìn cô ta.

“Khụ khụ, tôi mới rời đi lịch luyện thôi. Sư môn chê tôi gà quá nên bảo tôi ra ngoài trải nghiệm nhân gian hiểm ác thế nào.”

An Lê phát hiện mình nói dối đẳng cấp thượng thừa phết.

“Thật à?”

Thẩm Minh Vũ hơi không tin, hỏi tiếp.

“Sư môn cô là gì?”

“Dù tôi có nói thì anh cũng không tra được đâu. Sư môn của tôi không nhận người vào, chỉ có đệ tử được ra ngoài tu tập thôi, nhưng cũng không được để lộ sư môn.”

“Nếu không sẽ chịu phạt nặng lắm.”

An Lê nói rất chân thành. Thẩm Minh Vũ thấy cô ta không có vẻ gì là đang nói dối nên cũng tin tưởng mấy phần, cũng tò mò hơn về cô ta.

Mà Cố Ninh đang đứng một góc nghe An Lê thoái thác xong, mắt vẫn nhắm nhưng khóe miệng hơi cong, không nhịn được cười.

“Các người đừng tám chuyện nữa, nhìn trực diện đi, người ta sắp ra chiêu rồi.”

Lục Thần đột nhiên chen giữa An Lê và Thẩm Minh Vũ, ngắt ngang cuộc trò chuyện của cả hai, căng thẳng nói.

Anh ta nghĩ rằng cô gái kia dám ngủ vì tin tưởng thực lực của Thẩm Minh Vũ nên mới không sợ gì như vậy.

Nhưng hai người này là sao? Họ là hy vọng của tất cả mọi người ở đây, không lo mà đi đối phó với ác quỷ đi, còn chuyện trò cái gì nữa.

Không thấy đối phương muốn ra chiêu lớn hả?

Nghe Lục thần nói vậy, An Lê và Thẩm Minh Vũ lại nhìn sang huyết ảnh kia.

Chỉ thấy huyết ảnh đang nặn ra một quả cầu máu, nó ngày một to ra. Khi quả cầu to cỡ bốn năm quả bóng rổ, nó phóng về phía Thẩm Minh Vũ.

Thẩm Minh Vũ kinh hãi, lập tức thi pháp để ổn định kết giới.

“An Lê, mau giúp tôi!”

“Được!”

Đương nhiên An Lê cũng biết trước mắt phải ngăn chặn quả cầu máu đó. Sức mạnh của nó lớn khủng khiếp, nếu sểnh ra một chút thôi thì có khi sẽ phá tung cái vòng phòng hộ Thất phẩm, thế thì tiêu.

Hai người thi pháp cố gia cố vòng phòng hộ. Khi quả cầu máu tiếp xúc đến, ma sát ra ánh điện.

Thẩm Minh Vũ sợ hãi khủng khiếp, lòng cực chấn động.

Sao sức mạnh của huyết ảnh này lại có thể làm rung chuyển sức mạnh của Pháp khí thất phẩm cơ chứ?

Đúng là anh ta không nên để lại cái tai họa này, phải tìm cứu viện.

Một tay anh ta vẫn gia cố vòng phòng hộ, một tay lấy ra một chiếc Hắc Kính đen kịt.

“Ở đây có yêu quái cấp Quỷ Vương trở lên, mau tới giúp.”

Thẩm Minh Vũ nói với Hắc Kính. Sau đó, một tia sáng vọt từ Hắc Kinh ra, nhanh chóng tiêu tán giữa quỷ vực.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play