Nếu nói cả nàng và đối phương đều vì nghe tin về Tầm Bảo Hội của Từ gia từ Nam Chí thành mà đến, Tạ Bạch Lộ cảm thấy khả năng ấy có thể xảy ra, nhưng nhỏ đến đáng thương.
Chắc chắn có người giống nàng, từ Nam Chí thành đến đây. Nhưng để vừa khéo gặp thoáng qua nàng trước đó, bị nàng chú ý, lại còn trông giống Lăng Tùng... Nàng tuyệt đối không tin đây chỉ là trùng hợp.
Tạ Bạch Lộ cúi đầu nhìn Tiểu Bạch. Đôi mắt nó tràn ngập sợ hãi, thân hình nhỏ bé khẽ run lên không ngừng. Nàng dịu dàng xoa đầu nó, thấp giọng trấn an: “Không sao đâu, đừng sợ.”
Đã ba tháng trôi qua kể từ ngày nàng giả chết. Nàng không biết Lăng Tùng đã tiêu hóa những ký ức trong bí cảnh đến đâu, nhưng nhìn kết quả hiện tại, rõ ràng hắn không lao tới giết nàng ngay khi gặp mặt. Thậm chí, hắn còn kiên nhẫn chờ đợi hơn mười ngày. Tạ Bạch Lộ chợt hiểu ra, hắn hẳn đã nhận ra nàng vì lý do nào đó, không còn ý định giết nàng, nhưng cũng không muốn lật tung lớp áo choàng mà nàng đang cố che giấu. Có lẽ hắn sợ nàng lại bỏ chạy lần nữa.
Nàng đã đắp lại cơ thể, dấu ấn thần thức trên người sớm đã không còn. Vậy rốt cuộc hắn nhận ra nàng bằng cách nào?
Tạ Bạch Lộ nghĩ mãi không thông. Nếu là qua Ngũ Tinh Đỉnh, ít nhất hắn phải khống chế nàng, hỏi xem nàng lấy được nó thế nào, chứ không phải chỉ lặng lẽ theo dõi từ xa như vậy. Việc hắn nhận ra nàng thế nào quan trọng vô cùng vì nó liên quan đến những ngày tháng yên bình của nàng sau này.
Nếu hắn không định bước tới thừa nhận thân phận, nàng cũng sẵn lòng diễn cùng hắn. Biết đâu qua đó, nàng có thể moi được lý do thực sự khiến hắn phát hiện ra nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT