Lần này, Tạ Bạch Lộ không buồn rút tay về, cứ để mặc Lăng Tùng đùa nghịch với mấy ngón tay nàng, cho đến khi phía trước xuất hiện một con yêu thú. Hắn đành phải buông ra, dù trong lòng tiếc nuối lắm.
Xong xuôi đám yêu thú, Lăng Tùng còn định tiếp tục mon men tìm cách dây dưa, nhưng Tạ Bạch Lộ cố tình rụt tay lại, không để hắn kịp chạm vào. Hắn liếc nàng một cái, ánh mắt thoáng chút oán trách, như thể nàng vừa cướp mất món đồ chơi yêu thích của hắn. Nhưng nàng kiên quyết không cho hắn cơ hội lôi kéo thêm lần nào nữa.
Đến lần tiếp theo đụng độ yêu thú, Lăng Tùng không thèm để ý đám người xung quanh, lập tức xông lên. Chỉ trong chớp mắt, hắn đã xử gọn con yêu thú, rồi quay về với cánh tay trái “vô tình” bị cắn rách một mảng, máu tươi đầm đìa. Hắn không buồn che giấu ý đồ, mặt mang nụ cười nhàn nhạt, giơ cánh tay bị thương ra trước mặt Tạ Bạch Lộ, giọng điệu mềm mại: “Tỷ tỷ, vết thương này phiền ngươi giúp ta xử lý chút nhé.”
Tạ Bạch Lộ liếc hắn, hờ hững bảo: “Ngồi xuống đi.”
Nàng lấy từ túi trữ vật ra một bình nước cùng tấm vải trắng tinh, cẩn thận rửa sạch vết thương cho hắn, rồi nhẹ nhàng dùng vải quấn lại. Trong suốt quá trình, ánh mắt Lăng Tùng cứ dán chặt lên người nàng, nóng rực như lửa, khóe môi luôn giữ một nụ cười nhàn nhạt không chịu tan.
Tạ Bạch Lộ thoáng thất thần, thầm nghĩ, với cái kiểu này của Lăng Tùng bây giờ, nàng dường như không cần phải chủ động bày chiêu trêu chọc gì cả. Chỉ cần tiếp chiêu của hắn là đủ rồi.
Không mấy chốc, nàng đã băng bó xong cánh tay hắn. Đúng lúc nàng định rút tay về, hắn nhanh như chớp dùng bàn tay bị thương kia nắm lấy tay nàng. Nhìn cái tay đang rớm máu ấy, Tạ Bạch Lộ cũng không nỡ mạnh tay giật ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT