Tông Thịnh, Lăng Diệc Dao và Thanh Khoa, ba người đều mang những mức độ kinh ngạc khác nhau, nhìn Lăng Tùng cõng Tạ Bạch Lộ từng bước tiến tới.
Lăng Diệc Dao cuối cùng cũng hoàn hồn, giọng đầy nghi hoặc lẫn bất an: “Tùng Nhi, ngươi đây là…”
Nhưng Lăng Tùng không thèm dừng lại trước mặt họ. Khi liếc nhìn mấy người, hắn không còn cái vẻ dễ tính như lúc nói chuyện với Tạ Bạch Lộ nữa. Hắn chỉ hờ hững liếc một cái, lạnh nhạt bảo: “Chính là như các ngươi đã thấy đấy.”
Tạ Bạch Lộ thì vui vẻ bổ sung, giọng điệu như khoe khoang: “Lăng Tùng ca ca lúc trước giận dỗi nên mới muốn giết ta. Nhưng đến lúc định ra tay, hắn phát hiện không thể xuống tay với ta được. Các ngươi đừng lo cho bọn ta nữa nhé!”
Nàng còn dành thời gian liếc sắc mặt Lăng Diệc Dao, quả nhiên thấy bà ta trông khá hơn nhiều, như vừa trút được gánh nặng.
Lăng Tùng thật sự cõng Tạ Bạch Lộ bước đi xa dần rời khỏi. Lăng Diệc Dao cũng không đuổi theo. Một lúc lâu sau, bà mới quay sang hỏi Tông Thịnh: “Ai là người đề nghị vào cấm địa?”
Tông Thịnh hơi mất tự nhiên: “Là ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT