Tông Thịnh im miệng. Pháp bảo của hắn còn chưa kịp bổ sung, giờ đánh với Lăng Tùng, hắn thật sự có thể chết thẳng cẳng.
Lăng Tùng đến nhanh hơn Tạ Bạch Lộ tưởng. Thoát khỏi Lăng Diệc Dao, hắn lập tức đuổi đến trước cấm địa.
Tu sĩ canh gác tiến lên ngăn. Lăng Tùng nói: “Tông Thịnh bắt cóc đạo lữ của ta, trốn vào cấm địa.”
Câu ngắn gọn đầy hàm ý mơ hồ. Nhưng thứ thực sự khiến tu sĩ mở cấm địa là thanh kiếm kề cổ hắn.
Tạ Bạch Lộ vừa thấy bóng đỏ của Lăng Tùng, lập tức trốn phía sau bia đá. Dưới sự che chắn, nàng lặng lẽ bấm tay niệm chú. Nàng đánh cược xem mình đoán đúng không, nhưng cũng chuẩn bị kế hoạch dự phòng nếu sai. Cấm địa đủ rộng để nàng dùng Thần Hành Quyết di chuyển.
Tông Thịnh thấy Lăng Tùng thì kinh ngạc: “Ngươi vào bằng cách nào? Mẹ chỉ có một thạch bài!”
Lăng Tùng không buồn đáp cái câu ngớ ngẩn đó. Hắn dám giết người Lăng gia, Tông Thịnh thì không. Cùng một lời uy hiếp, Tông Thịnh nói không ai tin, nhưng Lăng Tùng nói, ai cũng tin hắn sẽ ra tay. Nên Tông Thịnh cần thạch bài để vào, còn Lăng Tùng chỉ cần đưa ra lý do chính đáng để báo cáo lên trên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play