Lăng Tùng ngồi thiền chữa thương, có lẽ vì sau khi hắn tỉnh lại, khí thế quanh đây bị thay đổi vì hẳn, chẳng còn tu sĩ nào dám bén mảng đến nữa.
Tạ Bạch Lộ được Lăng Tùng kéo dài mạng sống, nhưng bản thân chẳng có cách nào tự chữa thương. Chờ đợi chán quá, nàng bèn rủ Tiểu Tinh đi “thám hiểm” quanh đây.
Trời đã tối, nhưng may sao ánh trăng sáng rực, chẳng mấy chốc nàng phát hiện gần đó hình như có hang thỏ.
Nàng kéo Tiểu Tinh theo, tập trung tìm kiếm, nhờ cái thân hình mũm mĩm của Tiểu Tinh hỗ trợ, cuối cùng cũng bắt được một con thỏ.
Con thỏ này lông xám, vuốt đầy thịt, trông mũm mĩm. Tạ Bạch Lộ lấy mảnh vải trói nó lại, rồi bất chợt tò mò hỏi Tiểu Tinh: “Tiểu Tinh, ngươi ăn được gì không?”
Tiểu Tinh: “…?” Sao lại hỏi khí linh có ăn được gì không? Khí linh cần ăn uống làm gì chứ?
Tiểu Tinh ngơ ngác, nhưng vẫn đáp: “Ăn được, nhưng không cần thiết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT